"May quá Phi Phi, cô không sao chứ?"

Chúng tôi không ham chiến đấu nữa, theo sát cô ấy trèo tường vào một sân khác. Bốn người ngồi bệt dưới đất thở hổ/n h/ển, Tống Phi Phi ho sặc sụa rồi lại phun ra một ngụm m/áu lớn.

"Phụt! Trời ơi, con người sói này đúng là kinh khủng, nếu lúc nãy không giả ch*t thì mạng em chắc đi đời ở đây rồi."

Lục Linh Châu cũng gật đầu lia lịa, vẻ mặt còn đầy ám ảnh.

"Đánh nhau với nó nhiều nhất được năm chiêu, rốt cuộc đây là thứ quái gì vậy?"

Tôi chế nhạo:

"Hồi nãy ai nói muốn đ/á/nh cho nó thở không ra hơi mà?"

"Hừ, đ/á/nh nó? Thà đ/á/nh gấp đôi lũ cốt khuyển còn hơn gặp lại thứ này!"

Lời vừa dứt, cả bọn im bặt. Dưới ánh trăng trắng bệch, tôi thấy rõ mồn một căn nhà trước mặt lớn gấp đôi nơi nãy. Khoảng sân rộng trăm mét vuông ngoài lối đi chính giữa, chen chúc toàn bia m/ộ.

"Răng rắc răng rắc."

Tiếng bia m/ộ vỡ vụn vang lên dồn dập, hàm tôi cứng đờ, da đầu tê dại. Tống Phi Phi suýt nữa đã khóc thành tiếng.

"Tôi thật sự không chịu nổi cái miệng quạ của hai người nữa, có thể cho người ta chút đường sống không, hử, cho người ta chút đường sống không đây!"

Giang Hạo Ngôn bình tĩnh an ủi:

"Đừng nóng, lũ cốt khuyển chưa ra hết, ta men theo lối này chạy qua, rồi trèo tường ở phía đối diện."

"Chỉ cần vận may đủ lớn, không gặp Anubis, tìm cái sân nhỏ nhất trốn vào là ổn."

Ý tưởng thì hay, tiếc là hôm nay không hiểu sao mặt mũi mấy đứa tôi đen như cột nhà ch/áy. Khi chạy tới bờ tường đối diện, Lục Linh Châu vừa chạm tay lên tường đã co gi/ật thu về.

"Nó ở ngay ngoài ấy!"

"Không sao."

Giang Hạo Ngôn tiếp tục hạ giọng.

"Ta quay lại hướng cũ, trèo từ bên kia."

Chúng tôi lại dìu nhau băng qua sân. Lần này đến lượt tôi trèo lên trước, vừa thò đầu ra đã kinh hãi.

Anubis vẫn còn đó!

Hình như nó đã đọc được suy nghĩ chúng tôi, chỉ trong chốc lát đã đi vòng sang đây. Con mắt đỏ như m/áu giờ đã m/ù một bên, m/áu me be bét, con mắt còn lại trừng lên đầy h/ận ý nhìn chằm chằm vào tôi.

Tuyệt vọng bủa vây.

"Toang rồi! Thứ này đã đuổi theo chúng ta rồi!"

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Vào Hạ

Chương 17
Cậu học sinh nghèo lạnh lùng, ít nói ấy đã ba lần liên tiếp cướp mất vị trí số một của anh trai tôi. Tôi đang định dạy cho cậu ta một bài học, thì cậu ta lại nói: “Có thể nhường lại vị trí số một cho anh trai em cũng được. Điều kiện là…mỗi tuần ôm tôi ba lần.” Hầu kết của cậu ta khẽ trượt, giọng nói thấp trầm: “Không được cách lớp vải, em đồng ý không?” Tôi sững sờ, trừng mắt nhìn cậu ta, mặt đỏ bừng: “Cậu…cậu b i ế n t h á i! Lo mà quản tốt bản thân cậu đi! Anh trai tôi đâu cần cậu nhường? Chỉ cần lần sau anh ấy có phong độ, thì sớm muộn gì cũng vượt xa cậu mười tám con phố!” Nửa tháng sau, anh trai tôi lại lần nữa bị cướp mất vị trí đứng đầu. Chàng trai nghèo kia từ trên cao nhìn xuống tôi, ánh mắt thản nhiên nhưng đầy áp lực: “Chẳng lẽ em cũng muốn anh trai mình mãi mãi làm kẻ số hai à?” Tôi nghiến răng, nhắm chặt mắt. Được thôi! Ôm thì ôm! Có mất miếng thịt nào đâu chứ!
3
3 Phân Hóa Lần Hai Chương 21
5 Âm Thanh Của Đàn Chương 22
8 Mùa Hè Bất Tận Chương 15
12 Nhờ Có Anh Chương 13

Mới cập nhật

Xem thêm

Tổng tài, "làm'' chén trà xanh đó!

Chap 1: Thật thuần khiết và ngây thơ!
Hương trà tỏa bốn phía Alpha x Tổng tài bá đạo Omega. Tổng tài bá đạo là một Omega. Ước mơ khi còn nhỏ của tổng tài là trở thành tổng thống, nhưng lên tiểu học mới biết đất nước xã hội chủ nghĩa không có tổng thống. Vì vậy anh ngậm ngùi lựa chọn giải pháp tốt nhất là trở thành tổng tài. Dù anh là một tổng tài bá đạo danh xứng với thực, nhưng cũng không thể thoát khỏi quy định hẹn hò với AO phù hợp khi đủ tuổi của phía chính phủ. Yêu cầu của tổng tài với đối tượng kết hôn là: hiểu chuyện, biết điều, ngoan ngoãn, nghe lời, khiêm tốn, ưa nhìn, thu nhập thấp. Vì vậy thư ký toàn năng đã giúp tổng tài tìm được một diễn viên tuyến 18 vô danh. Sở dĩ diễn viên flop tuyến 18 chỉ ở tuyến 18 là vì thuở mới vào nghề hắn còn thiếu hiểu biết, nói chuyện đắc tội người ta nên bị công ty “phong sát” hai năm. Mấy năm nay hắn đã chăm chỉ nghiên cứu đủ loại phim cung đấu, phát hiện mấy nhân vật trà xanh thường có thể sống sót đến tận tập cuối cùng, vì vậy diễn viên flop đã nghiên cứu trà nghệ*, trở thành một Alpha đa năng cái gì cũng biết. *Trà nghệ: nghệ thuật pha trà, ở đây hiểu là top đã học mấy kỹ năng của trà xanh. ….. Tổng tài: “Pheromone của cậu là gì? Tôi không chịu được mấy mùi quá nồng.” Diễn viên flop: “Là trà xanh.” Thư kỳ: “Phụt.” Tổng tài: “Cậu cười cái gì?” Thư ký: “Không có gì, thưa sếp. Tôi chỉ thấy vị trà xanh rất tươi mát thanh tao, hương thơm dễ chịu.” Tổng tài rất hài lòng: “Không tồi, tôi cũng nghĩ như vậy.”
ABO
Boys Love
Đam Mỹ
700
Lồng Vỡ Chương 26
Mất Kiểm Soát Chương 27