6.

Ta rưng rưng mắt, nâng váy lên rồi bước nhanh ra cửa.

Hàn Thiếu đuổi theo ôm ch/ặt lòng.

“Trẩm Dung Dung, vậy?”

Ta từng chữ mắt.

"Vào cung x/in Thái hòa ly."

"Không! thê tử đàng hoàng, chúng hứa sẽ nhau cả đời, sao lời được."

Ta nhìn Thiếu giọng điệu đột nhiên trở nên lùng hơn.

"Ngai như thượng hiệu nhược vân gian nguyệt. Văn quân lưỡng ý, tương quyết tuyệt.”

Khuôn mặt tuấn tú hiện lên thần sắc bối rối.

“Dung Dung, đ/á/nh m/ắng coi việc hôn ước như một trò đùa.”

"Ta nếu đó một náo kịch, căn sẽ nhìn lầm thành nàng."

“Nhìn lầm?”

“Tuyệt nhiên nửa lời dối."

Ta tinh tế đ/á/nh giá từng biểu Thiếu xem thử đến thâm nào.

Nếu kiếp trải qua nỗi đ/au x/é lòng thì bị lừa dối rồi.

Nhưng kiếp này, hay không quan trọng.

Nhưng bách tính xem náo nhiệt ngoài cửa được.

Vừa rồi họ chúa rời đi, khi còn phong vạn chủng bám cổ áo đại nhân lùng như băng: “Ta đợi chàng đến ta”.

Khoảnh khắc tiếp theo, họ nhìn Thiếu đ/au khổ x/in thề thốt tuyệt đối hòa ly.

Tin đồn hay muộn cũng truyền đến Vĩnh Lăng.

Nữ nhân lòng cực mạnh như chắc chắn sẽ phát đi/ên.

7.

Đã tiếp xúc thịt nên Vĩnh Lăng vô cùng tự tin.

Nàng dẫn theo ma cung đến điện Kim Loan.

"Hoàng huynh, bổn chúa trao tri/nh ti/ết Phụ.”

"Dù nào huynh cũng chủ hoàng muội.”

Chúng thần xôn xao.

Công chúa kim tôn ngọc biết x/ấu hổ, dám cầu ma chứng rằng còn hoàn bích chi thân.

Làm gấp như thế, chắc chắn bị ảnh hưởng bởi đồn.

Nàng sợ Thiếu sẽ vì chịu cửa.

Định rút củi nồi, c/ắt lui hắn.

Vĩnh Lăng để ý rằng mỗi một câu ra, sắc mặt đại nhân tối sầm lại.

Hoàng lên tiếng.

"Hàn chuyện sao?"

Thủ đại nhân che giấu mình vô cùng tốt, đến ai phát hiện ra chúa.

Hoàng Vĩnh Lăng tùy hứng, ý ép buộc nạp thiếp.

Nội Thiếu đang co.

Nếu thừa nhận thì chắc chắn sẽ đội nón xanh.

Nếu phủ chúa sẽ bại danh liệt, trở thành đôi hỏng nhân.

Cuối cùng, lòng cũng biến thành cầu được, buộc ra quyết định.

"Thần thời uống say, uế giá x/in bệ thứ tội."

Vị hoàng trẻ vô cùng thất vọng.

Hàn Thiếu thông minh hơn người, đề những quốc sách tốt để cai trị đất nước.

Nếu một chúa tính phóng đãng, danh tiếng vô cùng chỉ h/ủy thanh danh còn đắc tội Thẩm lão tướng quân đang cực khổ trấn thủ biên cương.

Nhưng ván đóng thuyền.

Hoàng chỉ để Vĩnh Lăng phủ thiếp, sống quyền miễn chiến sĩ biên cương lòng.

Vĩnh Lăng lôi đình, còn Thiếu vẫn giữ lặng.

Một bóng cao lớn bệ vệ hiện.

Đôi Vĩnh Lăng sáng lên.

Nàng vẻ nũng đó.

"Cửu thúc, ngao du về rồi à?"

“Ừm.”

Cửu tiểu đệ đệ tiên đế.

Hắn thèm muốn vẻ phi, nên cũng chiều Vĩnh Lăng vẻ ngoài giống ta.

Hắn nắm ám vệ hoàng và một phần binh đồng thời mối dọa đối Thái đế.

Kiếp Cửu du ngoạn, khi trở về thì được biết chúa được cử hòa thân.

Cái ch*t phụ thân, bảy phần, Cửu tức ba phần.

Bây giờ hiện, rõ rằng chỗ dựa Vĩnh ép thiếp.

Hoàng hỏi.

"Hàn ngươi nghĩ nào?"

Đối ánh mong chờ Vĩnh Thiếu cúi đầu hành lễ.

“Thần, nguyện chúa Vĩnh Lăng bình thê.”

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Trao Nhầm Nhịp Tim

Chương 11
#NORE Năm thứ bảy bên nhau, Lục Thâm đột nhiên quan tâm đến một thực tập sinh thư ký. Anh ấy nói cô ta chỉnh đốn chốn công sở giống hệt tôi thời cấp ba. Không sợ trời không sợ đất, ngang tàng phóng khoáng. Rồi anh bỏ lỡ tiệc mừng thành công của tôi để cùng cô ta đón lễ Thiếu nhi. Tôi gặp tai nạn xe, ký ức dừng lại trước năm cuối cấp ba. Lúc ấy, người tôi thích vốn chưa phải Lục Thâm. Tỉnh dậy, tôi đưa ra yêu cầu chia tay theo kế hoạch trong bản ghi nhớ. Anh chắc mẩm tôi đang giả vờ, cười nhạt nói: "Đây là em đề nghị chia tay, đừng hối hận." Giữa buổi tụ tập, anh ôm eo thực tập sinh thân mật. Bạn bè Lục Thâm khéo léo nịnh hót, luận bàn chuyện tốt đẹp cho đôi trẻ. Bảo tôi như bà già mệt mỏi, sao sánh được gái tơ duyên dáng. Cánh cửa phòng VIP bật mở. Tôi sà vào lòng người vừa đến, giọng nghẹn ngào: "Sao anh mới tới? Họ trêu em quá!" Rầm! Ly rượu trong tay Lục Thâm vỡ tan. Máu tươi hòa rượu đỏ chảy dài lòng bàn tay. Anh đờ đẫn nhìn tôi, như linh hồn vụt thoát khỏi xác.
Hiện đại
Ngôn Tình
5
Âm Dương Nhãn Chương 17