Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 4958: Chủ nhân kim đao

04/03/2025 14:39

Giờ phút ba giới rung chuyển, ba giới vang, lôi đình trận trận, thiên dị tượng, hàng tỉ linh phủ vạn vật rung động.

- Ha ha ha nh/ốt lâu vậy, cục đi ra.

- Khặc khặc, đi cục thể đi ra.

- Nơi này cuộc vẫn giam được đi rồi!

Trong lối ngừng lao ngoài, cùng khủng bố.

- Là lão tổ, lão tổ còn sống.

- Lão tổ quả còn lão tổ hiện thân.

...

Từng theo chấn mênh mông, hề nghi ngờ đều giả khủng bố, rất nhiều già nua ở chung thấy những lập đám bắt đầu trào, từng tiến hành lễ.

Ầm ầm!

Đột ngột vang, khổng lồ tan vỡ, nứt rất nhanh, tiếng sấm sét.

Rầm rầm...

Trong hiện dấu rạn nứt mạng nhện.

- Nơi phong ấn sắp n/át, thương khung bí sụp đổ h/ủy ho/ại lát, nhanh đây.

Bát qua không, phất x/é rá/ch không, lúc này với đám Hậu Khánh Lâm, Hư cô, lão ảnh:

- Tất ngươi đây.

- Ta ch*t rồi, đi.

- Ca ca vẫn lạc, tính sổ với hỗn đản kia...

Hồng Đồng, đều cùng đ/au khổ.

- Đi, đi mau.

Hậu Khánh Lâm với lưng, Bát nói:

- Sư phụ, Cửu đệ hắn...

- Việc này các ngươi họ thể được gì, thương khung bí tồn tại nữa.

Đế nói.

- Tất mọi nhanh khỏi.

...

Từng già nua dịa lúc này đều x/é rá/ch thương khung bí cảnh.

- ngoài việc này đã phải thể nhúng vào.

Hồng Đồng, đám lão Ảnh ép ngoài.

Ầm ầm!

Sau lát tan toàn bộ, rậm rạp, lỗ hiện phệ vạn vật.

Ầm ầm!

Sơn địa, cả, núi cao vực thương khung bí đều lỗ phệ, tất hóa thành vô.

Trong thương khung bí ít Hóa Hồng Cảnh hoảng hốt chạy ngoài, kinh hãi chạy trốn, nhưng cùng đều thoát kiếp, lập lỗ phệ sạch sẽ.

Trời xanh rung chuyển, cửu thiên rung kịch, thiên sụp đổ, ngừng Hồng Cảnh lan tới gần tan thành mây khói!

Cả thương khung bí giống giới không, từ nay thiên đã còn thương khung bí cảnh.

- Thiên, Đông Huyền còn tồn tại, Đông các ngươi chuẩn hậu chiêu dụng, thể vận dụng Hỗn Độn Thế Giới. Mà thức tỉnh, trải qua các kiếp, đã bắt đầu đụng chạm Tử Mông, ngươi thể được trăm năm Hỗn Độn Thế Giới thuộc ta.

Thần Linh Vương quát lớn, của hắn được bao vây hào bay hắn rung chuyển trời cao.

Bát đạp chắp lưng, phải cầm Trụ giới, mắt càng ngày càng trọng.

- tới Thần Linh Vương hậu chiêu đạo niệm chuyển thế, này rất khó thành chi thất bại tổn tính, đạo hạnh khó tiến thêm, thành công chỗ tốt cực lớn.

Phong gia lão tổ bên cạnh Thiên, xưa lan tỏa, nói:

- trăm năm, chỉ thời trăm năm, lúc này Đông an đã thất bại.

Trường bào phần phật, nghe vậy, Trụ giới, áo run lên, thu Trụ giới ng/ực, với Phong gia lão tổ.

- Thần Linh Vương chuyển thức tỉnh, hợp một, tăng thêm thời khôi phục chỉ trăm năm. Một trăm năm này cần khôi toàn khôi Thần Linh Vương đạt được Hỗn Độn Thế Giới, hiện tại niệm càng chiếm được thiên thời lợi, lần hạo kiếp này chỉ mới thể cản.

- tôn, chỉ ngươi cản Thần Linh Vương cùng vẫn kém bậc.

Không ít già nua trước Bát Thiên, bất luận rất mạnh.

..................

Dưới diệt, Thiếu Du giác thể chính mình đã nứt từng khúc, hóa thành vô, linh thể, t/ử vo/ng lan tràn, thời khắc cùng tiếng quen nghe được tiếng Thiếu Du Bát Thiên.

Lục Thiếu Du giác linh đ/au linh bắt đầu phá n/át, lúc này đã Đao phòng ngự, linh của mình khó chống cự, cùng đ/au đớn mất đi tri giác.

Cũng qua bao lâu, lúc Thiếu Du khôi phục đám thức, thức của hắn hiện sơn mạch khôn cùng, hình lưng vĩ cầm đ/ao màu vàng núi thây m/áu.

Trên trời phong vân biến gào, tràn sát trùng thiên, chảy thành sông....

Khí xưa lan tỏa, man hoang thương cổ, Thiếu Du giác mình con nhỏ bé, sát hắn rung động.

Lục Thiếu Du thấy hình càng lưng vĩ kia từ từ lại.

Bóng dáng thiên cự thú, chấn rất đều tác thiên thời gian, uy áp thẩm thấu thiên địa, đ/ao màu vàng tỏa uy ngập trời, đ/ao thể ch/ém trời cao.

- Đao này chính chủ nhân của Đao sao?

Lục Thiếu Du cẩn thận nhìn, đ/ao kia chính linh thổ phỉ Đao thúc.

Ngao ngao!

Rống rống.

Chung to lớn hổ gầm tước kêu minh, Thanh Long Bạch Hổ Chu Tước Huyền Vũ bốn thú đang vờn quanh, bốn thú núi cao, chấn khủng ẩn chứa diệt, trợ ngập trời của cao lớn kia.

Chung sơn mạch thây chất cao núi, số linh vĩ chồng chất lên, số Minh Linh chân vững, mắt hàn sợ hãi.

- Thần Linh Vương, ngươi thiên?

Thân qua Thần Linh chân trước đám người, mắt b/ắn hào sáng ngời, kém Thần Linh chân bên còn theo đường hoàng bá đạo.

- Đông chỉ ngươi, ngươi tư cách đầu ta.

Thần Linh chân khổng lồ quát lớn, sắc ung dung tự đắc gì.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Màu Tranh Phai

Chương 1
Tôi có hai mã thúc (bạn thân từ nhỏ), chẳng ai trong số họ thích tôi. Người họ yêu chính là em gái yếu ớt như liễu rủ của tôi. Còn tôi thì trời sinh sức mạnh vô song, tâm địa độc ác. Khi em gái đến tuổi cập kê, món quà họ nhờ tôi chuyển trao bỗng dính độc khiến em hôn mê bất tỉnh. Tôi trở thành con rắn độc mà cả kinh thành đều tránh xa. Bình Dương Vương Tiêu Cảnh Sách lại sai người đến cầu hôn, cưới tôi về trùng hỉ. Nghe nói Tiêu Cảnh Sách bệnh tật ốm yếu, cưới tôi chỉ vì mệnh cách hung ác của tôi có thể trấn áp hắn. Trước khi xuất giá, tiểu nương dặn đi dặn lại: 'Tuyệt đối không được lộ tính cách thật trước mặt Tiêu Cảnh Sách'. Đêm động phòng, Tiêu Cảnh Sách nằm liệt giường ánh mắt đầy áy náy: 'Nghe nói phu nhân từng thầm mến Vệ tiểu tướng quân, ta đoạn tình này quả thực có lỗi...'. Vệ tiểu tướng quân chính là một trong hai mã thúc của tôi. Nhờ hắn phao tin khắp thành mà danh tiếng tôi mới thối tha đến thế! Tôi nghiến răng ken két, nhớ lời tiểu nương dặn, giả bộ yếu ớt: 'Sao trách được lang quân... Chỉ tại thiếp phân biệt không rõ người với chó...' Tiêu Cảnh Sách khẽ cười: 'Để bù đắp, phu nhân muốn gì ta cũng sẽ đáp ứng.' Tôi lập tức phấn chấn nhưng vẫn giữ phép lịch sự: 'Chàng... thật có thể?' Lang quân yếu ớt tái nhợt ngoảnh mặt ho khan mấy tiếng: 'Xin phu nhân thương xót...'
Cổ trang
Gia Đình
Ngôn Tình
0
Trường Ninh Chương 7
Hạ Tân Lang Chương 9