Minh Nguyệt Chi Biệt

Chương 35

01/11/2024 14:28

35.

Hình như đã tự cho một cái hố lớn.

Vuông vức, đủ ch/ôn hai người.

Hoắc Kinh không bao giờ nhắc đến hai chữ trại" nữa.

Ngoài luyện võ luyện binh, thời đều để luyện ta.

Hắn thích vào lòng, vừa xem binh thư, vừa nghịch tay ta.

Ta cười đường đường Đại tướng quân, sao thiếu gia này.

Hoắc Kinh nghe vậy mày, trực tiếp ném lên giường mềm trong phòng.

Cho trải nghiệm thực tế nào thiếu gia chơi.

Hắn không đâu được nhũ của ta, suốt ngày gọi "Nhân Nhân" không ngớt:

"Nhân Nhân, nhỏ đã lớn lên trong cung, hiểu những gì nàng lắm, nàng muốn thử không?"

"Nhân Nhân, bức tranh này lễ vật mừng mẫu hậu, nếu tay nàng run, phải vẽ đấy."

Nhân tới Nhân lui, Nhân mệt mỏi hắn mặc kệ.

Nhờ của Hoắc Đại tướng quân, bây giờ mỗi bữa đều cơm.

Lúc cơm, chỉ cần nhìn hắn sẽ gắp miếng sườn non chiên giòn cuối cùng, hay miếng thịt pha lê cuối cùng, muỗng phụ m/a bà cuối cùng vào ta: lực quá kém, phải bồi bổ."

Ta chỉ muốn vùi mặt vào cơm!

Chiều tối người trong cung đến, mời Hoắc Kinh vào cung.

Nghe Hoàng thượng tốn công tốn sức lắm tóm được người Nhung ẩn náu trong Kinh thành.

Nóng lòng muốn sẻ với huynh đệ, nhân tiện bàn bạc kế hoạch xuất chinh.

Mãi về sau Hoàng thượng làm nào để tìm người của Nhung.

Ngài sai Long vệ đến nhà ghi thông tin hộ tịch, phát gạo trứng gà theo đầu người.

Không ai cưỡng gạo trứng gà miễn phí.

Nếu chắc chắn người Nhung!

Tiễn Hoắc Kinh đi rồi, đi loanh quanh trong phủ.

Đi ngang qua phòng bếp, nghe thấy mấy đầu vào phủ đang kê nguyên liệu nấu ăn.

"Gạo trong phủ này sao nhanh Không phải chuột đấy chứ?"

"Thịt rau cũng nhanh, phải tra kỹ được."

Kiểm tra đến cuối cùng, chỉ phát hiện trò hề ta.

Và Hoắc Kinh Phong.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Trao Nhầm Nhịp Tim

Chương 11
#NORE Năm thứ bảy bên nhau, Lục Thâm đột nhiên quan tâm đến một thực tập sinh thư ký. Anh ấy nói cô ta chỉnh đốn chốn công sở giống hệt tôi thời cấp ba. Không sợ trời không sợ đất, ngang tàng phóng khoáng. Rồi anh bỏ lỡ tiệc mừng thành công của tôi để cùng cô ta đón lễ Thiếu nhi. Tôi gặp tai nạn xe, ký ức dừng lại trước năm cuối cấp ba. Lúc ấy, người tôi thích vốn chưa phải Lục Thâm. Tỉnh dậy, tôi đưa ra yêu cầu chia tay theo kế hoạch trong bản ghi nhớ. Anh chắc mẩm tôi đang giả vờ, cười nhạt nói: "Đây là em đề nghị chia tay, đừng hối hận." Giữa buổi tụ tập, anh ôm eo thực tập sinh thân mật. Bạn bè Lục Thâm khéo léo nịnh hót, luận bàn chuyện tốt đẹp cho đôi trẻ. Bảo tôi như bà già mệt mỏi, sao sánh được gái tơ duyên dáng. Cánh cửa phòng VIP bật mở. Tôi sà vào lòng người vừa đến, giọng nghẹn ngào: "Sao anh mới tới? Họ trêu em quá!" Rầm! Ly rượu trong tay Lục Thâm vỡ tan. Máu tươi hòa rượu đỏ chảy dài lòng bàn tay. Anh đờ đẫn nhìn tôi, như linh hồn vụt thoát khỏi xác.
Hiện đại
Ngôn Tình
5
Âm Dương Nhãn Chương 17