Vi được cười đến điểm đó, coi viện muốn truy c/ứu, dính đến Hoàng gia, dù Ngô Lâm bãi bình!
Hoàng gia trêu, Lăng Hàn "tr/ộm" vật hoàng tuyệt chỉ còn đường ch*t.
- Có điều, dù sao nên nguyên nhân, kẻ tr/ộm 'tr/ộm' chơi này làm gì?
Vi Đông hỏi Lạc.
Phong Lạc cười hì hì, nói:
- tín vật hoàng chỉ cho vài người, cầm tín vật vậy, đại biểu hảo hữu tri giao hoàng chỉ tượng trưng phận, địa vị, nữa Hoàng tiêu phí tửu lâu, khách n/ợ toàn bộ, do hoàng phụ trách trả tiền.
- Nha!
Vi hâm m/ộ, Đan sư tài, được hoàng ưu ái, cho tín vật vậy. Hiện bột lại có, đỏ mắt lạ.
Phong Lạc cười đắc Viêm cố cho Hoàng Đô gặp rối, tín vật hoàng ai b/án chút mũi. vỗ vỗ bả vai nói:
- thiếu, vu oan này, giao cho ngươi.
- Ta?
Vi khó khăn, chỉ biết đan, phóng điều chắn, vu oan chưa từng làm. Huống hồ, quá nhiều người muốn tâng bốc nịnh nọt mọi việc chỉ cần mở miệng, tự người làm thỏa đáng thay cần động thủ?
- Thế nào, ngươi muốn?
Phong Lạc cười gằn, làm dáng hồi tín vật.
- Vậy thì ta chỉ giúp ngươi hả ngươi muốn, ta miễn cưỡng!
- Chờ đã!
Vi vội vàng kêu cắn răng nói.
- Ta làm!
Trong lòng phẫn h/ận, dĩ đắc tội Lăng Hàn, còn thay Lạc? Nhưng tên này lại giúp hả thực sự trở quen biết, quá vô tình a!
Nhưng khi Ngô Lâm từ bỏ, "Vi thiếu" đây, chỉ Đan sư Hoàng Cấp hạ phẩm mà cách kháng Lạc sao?
Sau lưng người ta tài đạo, mơ hồ áp sát hoàng Tàn Dạ,… Tiền đo lường, so sánh.
Người dưới mái hiên, cúi từ chối Lạc, đ/ứt rời duy bám víu. Theo Viêm, ngày Quốc, bóng tối Ngô Lâm.
Hắn chương la lan, lặng bên người Lạc, đứng xuôi thả phận vị hơn.
- Ha ha ha ha!
Phong Lạc cười trên rất đắc ý.
Ngay đại ca nghĩ lại phục Đan sư chút phú! Còn ai bột, ngươi phục Đan sư Hoàng Cấp thử xem?
Vi cúi mắt hối h/ận, đến nước này, còn đường lui sao?
...
Sau bữa cơm, Thích Chiêm Th/ai trở về Dược Các, mà Lăng Hàn thì mang theo Hổ Nữu dạo, m/ua ít vật liệu pháp, lúc này lại viện.
Hắn vội dùng Ất mà tiến bốn phía.
Đây báo động, bất luận người tiến vào viện kinh động pháp, phát báo hiệu chỉ Nếu chỗ này, lưu lại manh cho biết nơi người ngoài xông vào.
Hết cách rồi, vật liệu hạn, chỉ đơn giản vậy. đổi thành trước, xuống đại trận, ngay cường giả Nhân Cảnh chưa xông.
- dùng ngược lại ta kẻ địch gì.
Hắn lẩm nói.
Nếu câu này mấy người Lưu Đồng, Thích Vĩnh Dạ nghe được, định nhảy đối.
Không kẻ địch gì? Thiệt thòi còn a!
Ngô một, Viêm coi một, Hạ Tuấn Thần tính cửa, Nam Cung Cực chân, những người này trêu chọc, đặc biệt Ngô và Viêm. Một thiếu gia dòng Ngô gia, cái khác tài đạo, chất vương giả, này chưa tính kẻ địch, ai phải?
Đáng bọn họ biết, bây giờ tu vi Lăng Hàn yếu, xươ/ng có kiêu ngạo cường giả Nhân sao để những la này nói, đời tính cách vậy, nội tâm cực kiêu ngạo, cúi với bất ai.
Trận này rất đơn giản, bởi Lăng Hàn tốn hoàn thành, ăn Ất mạnh thần h/ồn.
Lấy tri thức Lăng Hàn, gian mạnh thần h/ồn, chỉ điểm cảnh giới thần tương ứng mạnh độ, động. Như trước, điểm Nhân chỉ cần lượng linh khẽ động, thậm chí xóa linh cường giả Anh Cảnh!
Nhưng hoài nghi, thần thông khôi phục, thông đan dược, thần dược mạnh, thông tu luyện, chỉ truyền lưu mà thôi.
Đây thể.
Bởi từ vạn năm trùng sinh, ai biết phương đan thất truyền?
Hiển rất nhiều thứ tốt biến mất lịch sử, này vậy, ngoại lệ sao?
Ví dụ thực là, trước, khoảng gian cuối cùng, từng rất nhiều tích, được vài đan phương tương tự thuộc về phạm vi thất truyền.
Bởi vậy, rất nhiều rất nhiều năm trước, rèn thần h/ồn.
Hắn vừa nghĩ, vừa hấp dược Ất cảm thấy người cực thoải mái. linh phụ trách hết thảy cảm thể, thần mạnh, tự cảm thấy thoải mái được.
Một rất nhanh, ăn hết bảy Ất Đan.
- Lực lượng linh mạnh gần gấp đôi!
Lăng Hàn mở hai mắt, mắt thâm giống cái động đáy, khiến người ta được hãm sâu đó. nụ cười:
- chỗ tốt khi thần mạnh mẽ, thần áp bức phương, cái này coi chiêu, người khác đề phòng, khả năng ta thuấn sát!
- H/ồn ta tại, nên tương Dũng Cảnh a.
Nụ cười khỏi thêm.
- Chuyện này nghĩa, ta tốc độ Dũng Cảnh hấp linh khí tu luyện, thêm Căn Thần Cấp, khà, tu vi tiến cảnh ta gi/ật mình.
- Nhanh tiến vào Dũng Cảnh a, chỉ đến Dũng tu kỹ Huyền Cấp, bắt Hiện ta tuyệt học, cách triển khai, cái cảm này thực sự rất khó chịu!
- Ồ, 'con chuột' chạy vào!
---------------