Dân thường người tài lại tội.
Ta giác buông thanh ki/ếm trong tay xuống.
Nước Nam thực nhưng Dương Hạo Phong, Dương Hạo Phong chỉ nghe lệnh làm việc…
“Đế vương đê hèn, vùng đất của á/c.”
“Sự tiêu vo/ng của Nam Đại Hạ trả m/áu.”
Tô Thanh cười lớn rồi dang hai tay ra:
“Phu quân, thiếp cả triều Đại Hạ xuống bạn chàng!”
“Ta của h/iến t/ế cho thiên thần h/ồn để triệu Cửu Lê!”
Không ổn rồi!
Ta lao về phía đang đứng nhào xuống đất và không quên đạp Thiệu đang đứng bên cạnh.
Chỉ thấy khi Tô Thanh đọc xong hai câu kia, cả người nàng biến sương rồi n/ổ tung trong không trung.
Tất cả người bị sương của nàng b/ắn tung tóe đứng dậy gầm và biến nhục khuôn mặt dữ tợn.
Trong thượng và hậu mặc y màu vàng nổi bật.
Trong viện lo/ạn cào cào, ngoài viện thỉnh thoảng tiếng hỗn lo/ạn.
Ta hộ và lui.
Nhưng đám nhục này thật sự rất khó đối phó, không sợ đ/au, sợ chảy m/áu.
Chẳng mấy chốc, chỉ nữ tử duy nhất đứng trong sân.
Ngoài có vài thị võ lực cao cường.
Nữ nhân thể yếu ớt, đặc có quá nhiều nhục hộ cao lớn và khỏe mạnh biến thành, nên không thể chạy hoặc trốn được.
...
Ta và leo rào.
Trưởng sống xa hoa, cả viện làm cao hơn người khác mấy trượng, ít nhất thước.
Ta đứng trên rào xung quanh, thôi thấy sợ.
Khắp nơi trên đường đều có nhóm người đang nhau.
Có số người gào khóc nhưng chóng bị nhục đuổi theo, bị và cắn x/é.
Trên phiến đ/á sạch ban bây giờ toàn vết m/áu.
Từng thiết như thể tay chân, giờ đây lại trở quái vật thịt người đ/áng s/ợ.
Ta quay lại vào trong thượng, hậu, Thái Tam hoàng Ngũ hoàng Bát chúa…
Hoàng thất triều Đại Hạ đã bị tiêu diệt toàn bộ.
Chỉ trừ Thiệu.
Thân bên cạnh Thiệu bò núi đ/ao biển lúc này đang cố kéo mấy chiếc bàn để lại góc tường, cố thủ.
“Lục trên viện!”
Lục Thiệu mắt sáng khi thấy đứng trên chóng bay cùng mọi người.
Ta Thiệu chạy như bay trên rào.
Lục Thiệu đến biên cương 12 tuổi nên không quen địa hình ở kinh như ta.
Nhóm cùng đã đến nhà sau khi cố qua vây.
Cha đã làm theo lời của ta, giữ viện tử ch/ặt cửa lớn khóa kĩ.
Cha như sợ ch*t khiếp khi thấy dẫn Thiệu và nhóm người qua bức đầy m/áu.