Ngày đầu tiên kết hôn với Chu Hoàn Ninh, tôi mới biết anh ấy là nam chính, còn tôi là người vợ cũ xinh đẹp của anh. Sau khi ly hôn với tôi, anh sẽ công thành danh toại, không cần sống chật vật trong căn phòng cho thuê nữa, còn sẽ kết hôn trước yêu sau với nữ chính phá sản, sinh được một cặp con trai con gái đáng yêu.
Tôi càng nghĩ càng tức gi/ận, đ/ập vỡ chiếc cốc chuyên dụng tự tay làm cho anh. Chu Hoàn Ninh nghe tiếng động chạy đến, cãi nhau với tôi.
"Trình Tự Bảo! Cô đi/ên rồi sao? Đây là cốc của tôi!"
Tôi trừng mắt liếc anh một cái: "Tôi muốn ly hôn với anh."
Chu Hoàn Ninh lập tức xìu hết khí thế, đầu gối mềm nhũn, quỳ xuống trước mặt tôi:
"Xin lỗi em, anh không nên lừa em, thực ra mấy quả cà chua bi trồng trên bệ cửa sổ là anh ăn vụng đấy."
Tôi im lặng.
Chu Hoàn Ninh liếc nhìn tôi, cẩn thận nói thêm: "Chiếc áo dây của em thực ra là do anh làm rá/ch, không phải chó Golden x/é đâu. Anh chỉ tò mò không biết sao cái áo bé tí thế này lại mặc vào được..."
Nắm đ/ấm tôi lập tức siết ch/ặt, mặt Chu Hoàn Ninh lập tức có thêm một đôi mắt gấu trúc.