Khi t/ai n/ạn xảy ra.
Bố c/ứu chị gái, mẹ ôm ch/ặt lấy em trai.
Họ nói không thể để báu vật trong lòng mình gặp nguy hiểm.
Thế là tôi - đứa bị thương nặng nhất - bị bỏ lại giữa hiện trường.
Về sau, cậu em trai được mẹ cưng chiều trượt đại học thành du côn đầu đường.
Chị gái được bố kỳ vọng thì bỏ nhà theo trai hư.
Chỉ có tôi, kẻ bị bỏ rơi, đỗ vào đại học hàng đầu với tương lai rộng mở.
Bố mẹ muốn quay về tìm tôi.
Nhưng trái tim tôi đã tắt lịm tự bao giờ.
Từ chính cái khoảnh khắc bị bỏ lại trong vụ t/ai n/ạn năm ấy.