Chồng hơn tôi mười tuổi trong cuộc hôn nhân sắp đặt, quản tôi như quản con gái. Cấm ăn đồ lạnh, cấm thức khuya, cấm ngủ lại bên ngoài. Đủ thứ cấm đoán, tôi chịu hết nổi. Tôi chạy đến bar gọi cả dãy trai đẹp tiếp rư/ợu. Ngón tay vừa chạm vào cà vạt người đàn ông, một bóng người đổ xuống. Lương Cư Chính - người đáng lẽ đang công tác - áp sát sau lưng tôi, giọng lạnh băng: "Xin lỗi, con bé nhà tôi trốn chơi đây." Lương Cư Chính làm bộ lịch sự nhưng vòng tay siết ch/ặt kéo tôi rời khỏi hiện trường. Trong phòng ngủ, anh từ tốn dùng cà vạt trói cổ chân tôi: "Hình như chồng phải dạy em hiểu thế nào là nguyên tắc của người đã kết hôn."