Khoảnh khắc tấm biển quảng cáo khổng lồ đổ sập.
Vị hôn phu của tôi theo bản năng ôm ch/ặt lấy em gái kế.
Chỉ khi đảm bảo cô ta an toàn tuyệt đối, Tạ Ngạn Thần mới chợt nhớ tới tôi: "Dĩ Nhiên, anh xin lỗi... Ninh Ninh cô ấy... cô ấy từng c/ứu mạng anh."
Tôi dán mắt vào bóng lưng thiếu niên vừa c/ứu tôi xong đã rời đi.
Dáng người thẳng tắp như cây tùng trên núi tuyết, dòng m/áu đỏ thẫm chảy dọc theo cẳng tay g/ầy.
"Anh nói đúng."
Tạ Ngạn Thần ngẩng phắt lên: "Em không trách anh?"
Tôi mỉm cười, giọng điệu buông xuôi: "Dù sao cũng là ân c/ứu mạng, dù là em thì cũng sẽ làm vậy."