Sau khi theo đuổi thành công Tạ Dĩ Hằng, chúng tôi đã kết hôn. Không có gì ồn ào, nhưng những ngày đó cũng khá ấm áp và bình yên. Cho đến khi tôi biết được nữ chính đã ly hôn, anh ấy đã ngồi một mình trong phòng sách suốt đêm. Tôi đột nhiên hiểu ra. Số phận của nam phụ chung tình là âm thầm bảo vệ nữ chính. Không ai có thể thay đổi điều đó. Tôi đã rời đi một cách lịch sự, một mình. Lần gặp lại, là khi tôi và vị hôn phu trở về nước để tổ chức đám cưới. Và Tạ Dĩ Hằng là bạn thân nhất từ thuở nhỏ của anh ấy. Cũng là phù rể trong đám cưới của chúng tôi.