Khi đang xem trực tiếp Thế vận hội, tôi đã bất ngờ nhìn thấy con trai, chồng và người yêu đầu tiên của chồng tại hiện trường thi đấu. Cả ba người đều mặc áo phông giống nhau. Trên khuôn mặt con trai là một biểu cảm ngoan ngoãn mà tôi chưa từng thấy. Tôi, người đang bị làm cho đầu tắt mặt tối vì vấn đề nhập học, đột nhiên cảm thấy nhẹ nhõm. Thật tốt; với đứa con trai hư hỏng này, tôi không còn phải hao tâm tổn trí để lập kế hoạch cho tương lai của nó nữa.