“Anh đã nói với Tổng Tạ chưa?”
Tôi cười đáp: “Chưa, sợ anh ấy lo lắng. Anh ấy hay làm quá, anh cũng đừng nhắc với anh ấy. Đợi khỏi hẳn rồi tính sau, bác sĩ bảo bệ/nh tôi hồi phục nhanh lắm.”
Anh ấy gật đầu cười.
Tôi cũng nhoẻn miệng.
46.
Đến bệ/nh viện truyền dịch, gặp một em nhỏ tặng tôi viên kẹo cầu vồng.
Lần đầu cầm kẹo cầu vồng thật, tôi bật cười. Vị ngọt chua hòa quyện lan tỏa nơi đầu lưỡi.
Trên đường về m/ua cả túi lớn, trộn lẫn với đám kẹo giả của mình.
Thử vận may bốc trúng kẹo thật.
45.
Ngủ cả ngày.
44
Sốt cao, uống th/uốc xong người bải hoải.
Không cầm nổi điện thoại.
43
Nằm ườn lướt Facebook.
Thấy Tạ Dân khoe cơm hộp tăng ca, tay xoa bụng đói cồn cào bỗng thèm ăn.
Mệt quá chẳng buồn dậy, đói ch*t đi được.
42
Tôi ngủ triền miên.
41
Chịu hết nổi, gọi dịch vụ giúp việc đến nấu cơm.
Nhờ cô giúp việc đỡ ngồi dậy, đút cho bát cháo. Người đỡ hơn chút.
Nhắm mắt tiếp tục ngủ.
40
Hôm nay dậy nổi, tự chiên cơm trứng.
Thực ra thèm cà ri lắm nhưng không đủ sức đi m/ua. Để mai vậy.
39
Thấy thiên hạ bảo đếm tiền cho đỡ buồn, tôi nhìn số dư 29k đờ đẫn.
Thôi, mệt quá không đi đổi tiền xu.
Ngồi xếp hình trên sofa, ghép chú gấu trúc và mèo con.
Gấu trúc tên Tiểu Tạ.
Mèo con tên Tiểu Lâm.
Tiểu Tạ thương Tiểu Lâm nên đuổi theo mãi, Tiểu Lâm chạy trốn một hồi phát hiện đối phương biến mất, cuống quýt quay lại tìm. Thì ra Tiểu Tạ trốn đâu mất.
Thấy Tiểu Lâm vểnh đuôi lo sốt vó, Tiểu Tạ bất ngờ nhảy ra hù dọa.
Nào ngờ Tiểu Lâm ôm chầm hôn luôn.
Hóa ra, Tiểu Lâm đã phải lòng Tiểu Tạ từ lâu.
38
Tiểu Tạ không yêu Tiểu Lâm.
37
Tôi ngồi ban công ngắm cây non trong sân.
Chồi non vừa nhú.
Mắt cay xè.
Đêm qua Tiểu Lâm lại khóc thầm rồi.
Khiến hôm nay tầm nhìn mờ ảo.
36
Mệt lả, ngủ cả ngày.
35
Mệt lả, ngủ cả ngày.
34
Đau quặn thắt.
33
Họng khản đặc, người đỡ đ/au hơn. Bụng đói cồn cào.
32
Cuối cùng cũng dậy nổi, ra phòng khách xem TV.
Cảm giác như Tạ Dân đang ngồi cạnh, xem đến tận 3h sáng.
31
Thức khuya hại thân, hôm nay đ/au không dậy nổi.
30
Hơi hồi sức, lấy điện thoại chơi Candy Crush. Trước đây cùng Tạ Dân chơi, tôi qua màn 1249 rồi, anh ấy mới 642.
Lướt đến màn 642, chơi đi chơi lại.
29
Hiếm hoi ra ngoài, m/ua nguyên bộ quần áo mới, đôi giày. Đến quán ăn Tạ Dân thích dùng bữa trưa. Tối về ngủ say từ sớm.
28
Hôm nay Tạ Dân đăng ảnh Trần Dịch. Tôi comment: “Tiểu Trần xinh quá”.
Đợi một lúc thấy anh xóa bài luôn.
27
Phát hiện Tạ Dân block Facebook mình.
Bữa cơm ho ra m/áu lênh láng sàn. Lau xong chóng mặt, ôm mặt khóc nức nở.
Thật đúng là, mệt thở không ra hơi mà vẫn còn sức khóc.
Khóc cái gì chứ? Khóc cái gì chứ?
Người ta đâu còn thương mình nữa.
Người ta đâu còn thương mình nữa.
26
Gửi lời mời kết bạn, chờ cả sáng không thấy anh đồng ý. Nóng lòng gửi thêm lần nữa, viết đủ lời van xin. Vẫn im hơi lặng tiếng.
Bữa cơm chẳng thiết ăn, nôn ra toàn m/áu.
25
Lại gửi yêu cầu kết bạn.
Ăn cơm thật kinh, toàn trào m/áu.
Tiếp tục năn nỉ.
24
Nhắn tin cho anh, nói chỉ muốn xem cuộc sống anh thôi, không ý gì khác.
Số máy cũng vào blacklist.
Kiệt sức, chui vào chăn nằm bẹp.
23
Ga giường nhuốm đầy m/áu. Uống nước không trôi, người bơ phờ.
22
Cào nát cả đùi, đ/au điếng.
21
Mong được mơ.
20
Hôm nay đỡ hơn, tắm rửa giặt ga giường. Tự nấu bát mì, ăn hai miếng đã ho ra m/áu. Cố nuốt cho hết.
Bật TV xem show ồn ào cho đỡ trống trải. Lau bàn sạch sẽ, đặt chiếc hộp lên định đựng di chúc. Nhưng phải viết đi viết lại mới xong.
19
Gọi bác sĩ nhờ gửi th/uốc giảm đ/au. Ông ấy không đồng ý, bảo tôi lạm dụng th/uốc.
Giả vờ thảm thiết: “Đau không dậy nổi, ho m/áu suốt, sắp ch*t rồi. Lạm dụng cũng được, không uống là ch*t”.
Mãi sau ông mới chịu gửi.
Thầm giơ tay chữ V.
18
Search mạng thấy tin Tạ Dân vừa khánh thành dự án ở thành phố K. Anh g/ầy hơn trước. Nhìn một lúc rồi vội tắt đi.
17
Chợt nhớ đến Weibo, đăng nhập xem trang anh. Toàn bộ nội dung đã xóa sạch, chỉ còn dòng: “Yêu em lúc em đỏng đảnh, hết yêu rồi em lại giả nai. Thụy Thụy, em chưa bao giờ nhận ra lỗi lầm của mình sao?”
Đúng là tôi sai thật.
Tay r/un r/ẩy đ/á/nh rơi điện thoại, vỡ tan tành.