Trong chương trình truyền hình, đế chế điện ảnh bị yêu cầu v/ay tiền bạn thân trong giới.
Trước màn hình, điện thoại tôi reo vang: 'Cho mượn năm trăm, có việc gấp.'
Tôi thở dài: 'Với mối qu/an h/ệ của chúng ta, anh chỉ đáng giá năm hào.'
Cộng đồng giải trí dậy sóng, hashtag #ĐóaHoaCaoLãnhTạTựBịChê5Hào leo top trending.
CP của tôi và Tạ Tự bỗng chốc nổi như cồn.
Tôi lén like bài của fan CP, nào ngờ bị netizen bắt tại trận.
Ch*t thật, quên đổi nick rồi!
Cư dân mạng châm biếm: [Tôi coi cậu là huynh đệ, cậu lại thèm body tôi!]
1
Tôi đang xem livestream của Tạ Tự.
Đến phần troll, MC yêu cầu khách mời gọi cho bạn thân nhất trong nghề để v/ay 500k.
Ai v/ay được trước thì thắng.
Trên sóng, Tạ Tự cao 1m90 nổi bật giữa đám đông nhận điện thoại từ ê-kíp, lướt danh bạ thuần thục.
Vài giây sau, điện thoại tôi đổ chuông.
Tôi bắt máy: 'Alo?'
Giọng Tạ Tự lạnh băng: 'Cho mượn năm trăm, gấp.'
Tôi cố tình trêu: 'Anh đùa à? V/ay tiền mà sang chảnh thế?'
Trên livestream, hàng lông mày đẹp trai của Tạ Tự nhíu lại: 'Cho mượn không?'
'Cho chứ! Nhưng với qu/an h/ệ ta đây...' - tôi hạ giọng - 'Anh chỉ đáng năm hào thôi.'
Vừa dứt lời, trường quay n/ổ ra tràng cười khúc khích.
Các khách mời nín thở, ánh mắt hướng về Tạ Tự.
Đế chế điện ảnh chưa từng thân thiện với ai bỗng bị trêu đùa thế này?
Mọi người ơi, đúng là ship thật rồi!
Mặt Tạ Tự đỏ bừng, vội tắt máy.
Ngay sau đó, tôi chuyển khoản cho anh ấy.
*TING* Tiền đã về ví: 500k!
Tôi hả hê cười khẩy, quay lại bình luận livestream.
2
Dạo trước, tôi nổi đình đám nhờ một bộ phim.
Trong phim, tôi vào vai nam phụ chung tình, còn Tạ Tự đóng nam chính - tình địch của tôi.
Vốn ít cảnh đối đầu, thế mà 'hội nghiền ship' đã ghép cảnh chúng tôi thành BL video tình cảm éo le, gây bão mạng.
Nữ chính không nổi, trái lại netizen đẩy CP của tôi và Tạ Tự lên đỉnh:
[Tạ Tự nam, Tiêu Hoài cũng nam - trời sinh một cặp!]
[Gương mặt cực phẩm! Một sói một nai - đôi trời sinh!]
[Tính cách cũng hợp: Tạ lạnh lùng, Tiêu hoạt bát.]
[Góp tiền đầu tư phim cho hai ảnh đóng CP đi!]
...
Tạ Tự gh/ét ồn ào.
Anh thường khom lưng ngồi ở bậc thềm vắng, tay cầm kịch bản dày đặc ghi chú.
Đường nét góc nghiêng sắc sảo, làn da trắng đến mức thấy cả mạch m/áu xanh dưới da.
Nghĩ lại, đúng chuẩn soái ca.
Cư dân mạng lập hẳn fandom 'Tạ - Tiêu (Tạc Hoài)'.
Do tính cách lạnh lùng của Tạ Tự, nhiều người nghĩ chúng tôi chỉ là đồng nghiệp xã giao.
Fan CP thiếu tư liệu, đành tự sáng tác.
Những fanfic ngọt ngào khiến CP liên tục lên trend, vươn lên top bảng xếp hạng.
Mỗi lần đọc, tôi đều dùng nick phụ like lia lịa.
Viết hay quá, ngọt đến mức tưởng thật luôn.
Đừng lo, từ nay CP của ta đã có ta bảo kê.
3
Tạ Tự là người bạn tôi nhặt được hồi cấp ba.
Đúng vậy, nhặt ngay vỉa hè.
Hồi đó, anh không tên Tạ Tự mà là Tạ Dư.
Tạ Dư học giỏi, nhảy lớp nên nhỏ hơn bạn cùng khóa 2 tuổi, lại còn nhỏ hơn tôi - kẻ lưu ban - tới 4-5 tuổi.
Gia đình bất hòa, anh chuyển thành phống sống với họ hàng xa - một giáo viên ở trường tôi, trở thành học sinh chuyển trường.
Thời trung học, Tạ Tự đã lầm lì ít nói. Trai đẹp học giỏi thành mộng tưởng của bao thiếu nữ, cũng là cái gai trong mắt lũ du côn.
Tôi từng nghe kể sách vở anh bị nhét đầy rắn chuột, đề thi bị x/é, tan học còn bị c/ôn đ/ồ vây đường.
Trùng hợp thay, một hôm tôi chứng kiến cảnh đó.
Vừa đ/á/nh nhau xong, hứng chí chưa ng/uôi thì thấy đám c/ôn đ/ồ đang trêu chọc Tạ Tự như bỡn cợt con gái.
Gương mặt điển trai của Tạ Tự thâm tím, im lặng cúi đầu đứng im.
'Thằng nhóc này còn đẹp hơn cả mấy em gái.'
'Học sinh ngoan mà, chắc giàu đây. Nào, đưa tiền đi?'
Lũ du côn thích b/ắt n/ạt học sinh ngoan hiền.
Tên đầu đàn đẩy vai Tạ Tự khiến cậu lảo đảo lùi mấy bước.
Bị ứ/c hi*p mà im thin thít, trông... tội nghiệp quá.
Là 'học sinh ba tốt' hiếu thắng, háo hộ, thương người như tôi sao nỡ làm ngơ?
Tôi xông lên một quyền hạ gục tên du côn.
Bọn chúng không chịu thua, tôi vật lộn đến khi chúng mệt lử.
Nhìn lũ hèn chạy mất dép, tôi quát theo: 'Còn dám b/ắt n/ạt em nữa, gặp một lần đ/ập một lần!'
Quay sang Tạ Tự, tôi huýt sáo:
'Đừng sợ, anh bảo kê em.'
Tạ Tự lặng lẽ bước tới, ngẩng mặt lên - nước mắt giàn giụa.
'Em khóc cái gì thế?'
Tôi sợ nhất con gái khóc, mà con trai nhỏ tuổi hơn khóc càng hãi hơn.
Con gái khóc còn m/ua quà dỗ, con trai thì biết làm sao?
Tôi đưa tay lau nước mắt cho cậu ấy, nào ngờ vết m/áu và bụi bám đầy tay dính lên mặt Tạ Tự.
'Ờ...' - Tôi rụt tay lại.
Lúc ấy, Tạ Tự ngước mắt đẫm lệ hỏi tôi...