Xuyên Núi Vượt Biển

Chương 2

29/08/2025 12:41

Sau đó, vài dòng tin nhắn liên tiếp được gửi đến:

"Đi thủy cung là để đi cùng đứa em họ 5 tuổi của dì."

"Có lẽ bức ảnh đó là do góc chụp, cô ấy đã xóa em họ ra khỏi ảnh."

Tôi bĩu môi, nhắn lại: "Ừ."

Rồi thêm một câu: "Mai sinh nhật lớp trưởng có tiệc tối, cậu đi không?"

Hồi hộp chờ đợi rất lâu nhưng bên kia không hồi âm.

Hôm sau, cả đám chúc mừng sinh nhật lớp trưởng, mọi người say mèm. Tôi còn phá kỷ lục uống rư/ợu mấy năm nay, đến mức nói năng lè nhè.

Lơ mơ nghe ai đó nói:

"Tạ Trầm! Sao giờ mới tới!"

Tôi ngẩng phắt đầu, va phải ánh mắt đen láy của người vừa bước vào.

Vừa định nở nụ cười thì thấy Cao Vân đứng cạnh Tạ Trầm.

5

Có người trêu:

"Tạ Trầm, cô này xinh thế, không phải bạn gái à?"

"Chắc chắn rồi, Tạ Trầm chưa từng dẫn ai khác đến bao giờ."

Cao Vân đỏ mặt, khép nép dựa vào Tạ Trầm:

"Mọi người đừng nói thế, bọn em chưa phải người yêu."

"Vậy là sắp thành rồi nhỉ?"

Cao Vân không đáp, liếc nhìn Tạ Trầm.

Từ đầu đến cuối, Tạ Trầm không nói nửa lời.

Như ngầm thừa nhận.

Tôi đứng phắt dậy: "Có việc, không uống nữa."

Khi đi qua, tôi va phải người khác.

Một lực đẩy ngược khiến chân tôi đ/ập vào bàn, m/áu chảy ròng ròng.

"Trời ơi, anh không sao chứ?"

Cao Vân tỏ vẻ lo lắng tiến lại đỡ tôi.

Rồi trước khi tôi đẩy cô ta ra, cô ta ấn mạnh vào vết thương thì thào đe dọa:

"Không muốn Tạ Trầm biết những chuyện bẩn thỉu trước đây của cậu thì diễn cho giống vào."

Tôi trợn mắt, đẩy phắt cô ta ra.

Cô ta chỉ muốn lợi dụng mối qu/an h/ệ thân thiết giữa tôi và Tạ Trầm để lập hình tượng cô em gái dịu dàng, lấy lòng anh ấy.

Nhưng tôi say chứ không ng/u.

Trước khi chính thức thành đôi với Tạ Trầm, Cao Vân không dám manh động.

Bằng không nếu tôi và Tạ Trầm gi/ận nhau, cô ta sẽ bị vạ lây.

"Anh ấy vốn vậy, cứ uống vào là nổi m/áu đi/ên, không cho ai chạm vào."

Cao Vân ngượng ngùng rút tay về, gượng cười nói với Tạ Trầm.

Tạ Trầm không nhìn cô ta, ngồi xuống cạnh tôi kiểm tra vết thương:

"Đau không?"

Đầu óc tôi trì trệ nhưng vẫn cáu kỉnh: "Không cần cậu quan tâm."

Nói xong lại thấy mình sến sẩm, líu lưỡi: "Lão tử là đàn ông, vết thương tí tẹo này có là gì."

Nhân viên mang hộp c/ứu thương đến.

Bàn chân tôi bỗng được nâng lên.

Tạ Trầm đặt chân bị thương của tôi lên đùi mình.

"Tôi bôi th/uốc cho cậu."

...

Mọi người tiếp tục nhậu nhẹt.

Chỉ có Cao Vân vừa uống vừa liếc mắt về phía này.

Tạ Trầm cúi đầu, thoa từng chút th/uốc lên vết thương.

"Lúc nãy ở cửa gặp Cao Vân, cô ấy nói mang đồ cho cậu nên tôi dẫn cô ấy cùng đến."

"Tạ Trầm, cậu đang giải thích với tôi à?"

"Ừ."

"Vậy lúc nãy mọi người nói cô ấy là bạn gái cậu, sao không phủ nhận?"

Anh nhướn mày nhìn tôi.

"Lúc đó tôi đang nhìn cậu, không nghe họ nói gì."

Đầu ngón tay mát lạnh vô tình chạm da thịt, mang theo cảm giác ngứa ngáy.

Tôi co người lại.

Tạ Trầm động tác chậm rãi hơn, khuôn mặt lạnh lùng dưới ánh đèn ấm áp trông dịu dàng lạ thường.

Tôi bỗng nói:

"Hồi năm hai... lưng tôi bị bỏng, tối đó tay không tiện, muốn nhờ cậu bôi th/uốc thì cậu từ chối, gọi người phòng bên sang giúp."

Tạ Trầm ngừng tay: "Bây giờ khác rồi."

Men rư/ợu lên n/ão, tôi dũng cảm hỏi:

"Sao lại khác?"

6

Thời gian như ngừng trôi, chậm rãi, miên man.

Tạ Trầm nhìn sâu vào mắt tôi, chuẩn bị nói gì đó thì...

Một nữ sinh xinh xắn đỏ mặt bước tới:

"Học trưởng, cho em xin WeChat được không?"

Tôi vội hạ chân xuống, tưởng cô ấy hỏi Tạ Trầm.

Không ngờ cô ấy nhắm vào tôi.

"Học trưởng Cao Du, em đã thích anh từ hồi cấp ba. Trước anh có bạn gái nên em không dám tỏ tình, giờ hai người chia tay rồi, cho em cơ hội được không?"

Không khí đột nhiên lạnh đi mấy độ.

"Thế thì em hết cửa rồi, mấy hôm trước anh trai tôi còn chạy sang trường cũ thăm bạn gái cũ."

"Không hiểu sao về lại bảo không thích đàn bà nữa, định theo đuổi đàn ông cơ đấy."

Thấy Tạ Trầm nhìn sang, Cao Vân giả vờ che miệng: "Ôi, em lỡ lời rồi."

"Nhưng mà anh ấy làm sao thật lòng thích đàn ông được, trong phòng vẫn treo bức tranh bạn gái cũ tặng mà."

Nhìn Tạ Trầm tỏa khí lạnh, Cao Vân đi/ên cuồ/ng và bóng lưng khóc chạy mất của cô học muội, đầu tôi đ/au như búa bổ.

"Tạ Trầm, tôi có đi gặp... bạn gái cũ thật, nhưng chuyện giữa chúng tôi..."

Lời Cao Vân nửa thật nửa giả, lại thêm men rư/ợu, tôi bỗng không biết giải thích thế nào.

Hơn nữa, tôi đã hứa với người đó sẽ giữ bí mật.

Cuối cùng chỉ có thể nói: "Tạ Trầm, có chuyện liên quan đến riêng tư người khác, tôi không tiện nói. Nhưng chúng tôi đã là quá khứ rồi."

Tạ Trầm im lặng nhìn tôi, tôi không đoán được anh nghĩ gì.

Không khí căng thẳng, lớp trưởng lảo đảo cầm ly rư/ợu bước tới:

"Tạ Trầm, hôm nay sinh nhật tao, không uống là không nể mặt nhé."

Tôi tưởng anh sẽ từ chối, nào ngờ Tạ Trầm uống cạn một hơi.

"Ch*t cha!" Ai đó kêu lên. "Đây là rư/ợu trắng đấy!"

Tạ Trầm như không nghe, tiếp tục nhận thêm ly nữa.

Mọi người bỗng hứng chí, xúm vào ép Tạ Trầm uống.

Tôi định đỡ rư/ợu hộ, nghe anh nói:

"Không phiền."

Giọng điệu xa cách.

Tôi chững lại.

Tạ Trầm vuốt mái tóc ra sau, lộ vầng trán cao thanh tú.

Ánh đèn chiếu rọi vào khuôn mặt càng thêm điển trai.

Mấy cô học muội há hốc mồm, thốt lên tiếng trầm trồ.

Tạ Trầm nhíu mày.

Nhưng vẻ lạnh lùng càng khiến các cô gái phát cuồ/ng.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm