Tình Anh Em Cola Đá

Chương 1

12/09/2025 12:04

1

Có chuyện lạ.

Mấy ngày gần đây, mỗi lần tôi đ/á/nh bóng rổ xong vào siêu thị m/ua Coca lạnh, ông chủ đều không tính tiền.

Ông ấy cười hiền hậu bảo: "Cứ uống thoải mái, bao cả đấy".

Mấy lần đầu tôi tưởng siêu thị đang có khuyến mãi, hỏi mấy đứa bạn chơi bóng mới biết chỉ mình tôi được miễn phí.

Hứa Trừng vừa tốn 4k m/ua chai Coca lạnh, càu nhàu: "Lộ Tầm, hay ông chủ siêu thị để ý cậu, định bắt làm rể nhà người ta?"

Cố Xuyên cư/ớp chai nước của hắn uống một ngụm: "Tin nóng đây - ông ấy chỉ có một cậu con trai bằng tuổi bọn mình, đang học ở ĐH A bên cạnh, 985 cao thủ đấy."

"Hai đứa mày nghĩ bậy bạ gì thế!"

Tôi bóp bẹp vỏ chai rồi ném thẳng về phía Hứa Trừng.

Hắn né người tránh được, cười khẩy: "Thế giải thích sao việc chỉ có cậu được miễn phí?"

"Chắc tại tôi đẹp trai quá rồi."

2

Suy nghĩ mãi, tôi quyết định quay lại siêu thị.

Ông chủ vắng mặt, quầy thu ngân chỉ có chàng trai tóc mái dài che lông mày.

Cậu ta cúi đầu, mái tóc xõa xuống trán đang lật mấy cây xúc xích nướng trong máy.

Tiếc thay tay nghề còn non, mấy cây xúc xích nứt toang hoác ch/áy xém, trông chẳng mấy hấp dẫn.

Cậu nhíu mày gắp mấy cây hỏng bỏ vào thùng rác.

"Khoan đã -"

Nghĩ đến công ơn mấy chai Coca miễn phí, tôi cười với cậu ta: "Vứt phí thế, b/án hết cho tôi đi?"

Cậu ta ngập ngừng vài giây rồi đưa xúc xích cho tôi. Cắn một miếng, tôi an ủi: "Thơm phết, chỉ hơi x/ấu mã thôi."

Ăn hết 4 cây xúc xích, bụng đã no căng.

Liếc nhìn chậu xúc xích hỏng phía sau, tôi xoa trán chuyển đề tài: "Hôm nay ông chủ không có ở đây à?"

"Ba tôi đi giao hàng chiều nay, tôi trông hộ."

Cậu ta ngẩng mặt lên, ánh mắt chạm phải cái nhìn vô tình của tôi.

Tim tôi lo/ạn nhịp.

Hóa ra con trai ông chủ siêu thị - cao thủ 985 này không mang dáng vẻ mọt sách chút nào. Bắp tay cuồn cuộn trong chiếc áo ba lỗ chứng tỏ được luyện tập kỹ càng.

"Vậy cho tiện." Tôi tránh ánh mắt, quét mã QR trên quầy: "Tôi trả tiền mấy chai Coca trước, tổng cộng 5 chai..."

Cậu ta vội dùng tay che mã thanh toán, mặt ửng hồng: "Không cần đâu."

Tôi nghiêng mày ngờ vực.

"Coi như mời cậu uống."

Đưa tay định lấy lại mã QR, ngón tay tôi lỡ chạm vào lòng bàn tay cậu ta.

Cả người cậu đờ ra.

Tôi ngượng ngùng rút tay về: "Không, tôi có tiền mà."

Cậu ta ho gấp mấy tiếng, tai đỏ lựng:

"Thực ra... mời cậu uống nước là muốn nhờ một việc."

"Cậu có thể làm bạn trai tôi một ngày được không?"

3

Lông mày tôi gi/ật giật, buồn cười không nhịn nổi: "Trông tôi giống gay lắm hả?"

Mấy chai Coca đòi tôi công khai xu hướng tính dục, đúng là chuyện trên trời rơi xuống.

Cậu ta vội giải thích: "Chỉ một ngày thôi. Giúp tôi đối phó mấy người theo đuổi."

Thấy tôi vẫn do dự, giọng cậu gấp gáp hơn:

"Có mấy bạn nữ trong trường theo đuổi tôi, tôi không muốn yêu đương nên bảo họ tôi thích con trai."

"Ai ngờ... giờ lại có mấy bạn nam theo đuổi."

"Nên nếu được, cậu có thể đóng giả bạn trai tôi một ngày ở trường được không?"

"Coca trong trường tôi bao hết."

Khó tin một cao thủ 985 lại đi nhờ vả kiểu này.

Nghĩ đi nghĩ lại, tỏ ra úp mở càng thêm ngờ vực.

"Được thôi, mai nhé, đúng ngày tôi không có tiết."

4

Trao đổi liên lạc xong, khung chat chỉ còn hai dòng ghi chú lạnh lùng.

【Tạ Dĩ Hằng】

【Lộ Tầm】

Dù biết nên nói thêm vài câu nhưng đối phương im hơi lặng tiếng, vốn không phải tuýp chủ động nên tôi bỏ qua.

Sáng hôm sau, chuông báo thức gi/ật mình đ/á/nh thức tôi. Nhìn đồng hồ đã sắp trễ, tôi vội vã thu dọn rồi phóng thẳng đến cổng ĐH A - nơi Tạ Dĩ Hằng đang đợi.

Cậu mặc áo sơ mi trắng, dáng người cao lêu nghêu, nhìn từ xa đúng chất nam chính trong tiểu thuyết ngôn tình.

Đẹp trai, bảnh bao, hương nước hoa thoang thoảng phảng phất.

Mồ hôi nhè nhẹ cũng hòa quyện mùi sữa tắm dịu nhẹ.

Dựng xe bước tới, cậu đưa tôi chiếc bánh mì.

"Chưa ăn sáng đúng không? Tôi m/ua bánh mì ốp la cho cậu."

Khéo lo liệu.

"Cảm ơn."

Tôi ăn ngấu nghiến chiếc bánh, "Bánh này b/án ở siêu thị nhà cậu à? Vị y chang vậy."

Tạ Dĩ Hằng cười mà không đáp.

Tạ Dĩ Hằng là cao thủ khoa Thương mại, chọn chỗ ngồi ngay đầu bàn. Tôi gượng ép ngồi cạnh, cảm giác người cứ nóng ran.

Ánh nhìn xung quanh không mấy thân thiện, tiếng xì xầm bàn tán râm ran.

Giáo sư trên bục giảng phát hiện ra tôi: "Bạn này mặt lạ quá, là người dự thính à?"

"Thưa thầy, em là..." Tôi liếc Tạ Dĩ Hằng, hít sâu: "Em là bạn trai của Tạ Dĩ Hằng ạ."

Nói xong, tôi hơi hối h/ận xoa cổ.

Vài chai Coca lạnh mà đ/á/nh đổi cả thanh danh.

"Bạn trai?"

"Vâng."

"Học chuyên ngành gì?"

"Công nghệ thông tin."

"Ừm."

...

Màn tra khảo qua loa kết thúc, tiếng xì xào lại nổi lên.

"Tạ Dĩ Hằng thật có bạn trai, tưởng đùa chứ."

"Đùa làm gì, cả năm rồi thấy cậu ấy ngồi sát ai thế này đâu?"

"Cũng phải."

...

Tiết học một tiếng tiếp theo khiến tôi thấm thía thế nào là "ngồi trên đống lửa". Vừa tan học, tôi lao ra ngoài hít thở.

Bỗng một chàng trai vỗ vai tôi: "Bạn ơi, tôi học CNTT nè..."

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm