8
Ký túc xá đã đóng cửa.
Hứa Thần cõng tôi đến một khách sạn gần đó.
Tôi rút thẻ căn cước, do dự một chút: "Lấy một phòng."
"Nhưng bọn em chỉ còn phường giường đôi thôi ạ."
"Được."
Ánh mắt cô lễ tân lập tức trở nên đầy ẩn ý.
Hứa Thần như mèo dựng lông: "Tạ Cẩn Nhất, mày không phải vậy chứ? Tao vừa xả thân c/ứu mày, mày tiếc cả một phòng trọ, có thể keo kiệt hơn được không?"
Tôi liếc lạnh về phía hắn: "Không ngủ thì biến."
Tôi lên lầu, hắn lại vô liêm sỉ đuổi theo:
"Ngủ! Không ngủ phí lắm!
"Dù sao hai ta cũng không phải lần đầu rồi.
"Nhưng lát nữa nhớ đừng tranh chăn với tao nhé."
Trên lầu vừa có một đôi tình nhân đi ngang, nghe thấy liền trợn mắt kinh hãi.
Chàng trai kia ôm ghì bạn gái vào lòng, thì thào kh/inh bỉ: "Loại người bẩn thỉu này, tránh xa ra kẻo lây bệ/nh..."
Tôi hít sâu.
Nhẫn.
Vào phòng, tôi đ/á sập cửa, tóm cổ Hứa Thần đ/è vào tường.
Gầm gừ: "Không nói, không ai coi mày là c/âm."
Hắn im lặng ba giây, thành khẩn mở miệng: "Nhưng không nói, tao ch*t mất.
"Ch*t vì ngạt thở."
Tôi: "..."
Hai chúng tôi đều bị thương nhẹ.
Buông hắn ra, vừa ngồi lên giường, hắn đã như đạn b/ắn tới đ/è tôi xuống, lật phắt áo tôi lên:
"Nè đại ca, em chịu khó bôi th/uốc cho anh nè~"
Háo hức như mụ tú bà vừa chào hàng gái thành công.
Tôi nắm cổ áo hắn, dùng khuỷu tay lật ngược thế cờ.
Cười lạnh: "Không gấp, để anh giúp em trước."
Thích lật đồ người khác lắm hả.
Vậy để anh cởi sạch cho mà xem.
"Xoẹt" một tiếng, áo hắn rá/ch toạc, tôi quăng hai mảnh vải xuống đất.
Ánh mắt luồn dọc cơ thể Hứa Thần, từ cổ từng phân từng li xuống dưới.
Chà.
Cơ bắp hơn tôi tưởng.
Tôi giơ tay: "Cũng có chút bản lĩnh."
"Đm! Mày sờ chỗ nào thế?"
"Im. Bôi th/uốc."
"Tao muốn mày bôi trước!"
Tôi: "..."
Yêu cầu mộc mạc thật đấy.
Tiếc là...
"Xin lỗi, tôi không hứng thú với đàn ông."
Hứa Thần nghẹn lời, mặt xanh như tàu lá.
9
Hứa Thần ngủ cực kỳ quậy.
Sau lần thứ N hắn đ/á trúng mông, tôi quyết định dạy hắn bài học.
Vừa trở mình, hắn đột nhiên cọ người tới, môi lạnh toát chạm cổ tôi.
Tôi gi/ật mình.
Bản năng muốn đẩy hắn ra.
Chợt nhìn thấy vết trầy sau lưng hắn.
Là vì c/ứu tôi mà có.
"... Thôi kệ."
Hơi thở nóng hổi của hắn khiến cổ tôi ngứa ran, cả đêm trằn trọc.
Nóng bức khó tả.
Sáng hôm sau, Hứa Thần chưa tỉnh, tôi về ký túc xá một mình.
Bạn cùng phòng Tần Vũ lè lưỡi: "Cả đêm không về, đi hẹn hò gái à? Hôm trước nghe nói hoa khôi khoa thích cậu, không lẽ..."
"Đừng bịa chuyện con gái. Tối qua tôi ở một mình."
Hắn bĩu môi, cao giọng: "Vết trên cổ còn rành rành, coi tôi m/ù à?"
Tôi ra trước gương, phát hiện chỗ Hứa Thần hôn tối qua ửng đỏ.
Hẳn là m/áu từ vết thương mép hắn dính sang.
Vừa lau xong, Hứa Thần đã đ/á cửa xông vào, gào như muốn cả dãy nhà nghe thấy:
"Tạ Cẩn Nhất! Tối qua cùng giường, sáng nay đứng dậy không gọi tao?"
Tần Vũ hốt hoảng đ/á đổ ghế: "Cái gì? Thì ra tối qua, Tạ ca đi gặp... cậu?
"Hóa ra là vậy!"
Hắn chống nạnh cười như đi/ên, mặt đầy vẻ hả hê.
Mười phút sau, bảng tỏ tình xuất hiện bài đăng x/á/c nhận từ người tự xưng là bạn cùng phòng tôi:
[Mọi người ơi, lần này ship đậu chín rồi!]
Tôi gọi Hứa Thần bàn cách xử lý.
"Gì?"
Ánh mắt hắn ngây ngô đến lạ.
Tôi há hốc miệng:
"... Thôi kệ."
Thôi.
Với trí tuệ của hắn, đừng nói nghĩ cách, không phá đám đã may.
10
Tôi đến sân bóng rổ đúng lúc Hứa Thần ghi điểm, đang làm trò giữa đám con gái.
Hắn vuốt mái tóc lả lướt: "Cú ném ba điểm vừa rồi chỉ là thường, chẳng đáng gì~
"Không nói khoác, đối thủ xứng tầm Hứa Thần tao, chắc kiếp sau mới sinh ra."
Đội trưởng đội bạn vốn là bạn tôi, mời tôi đấu vài trận.
Nửa tiếng sau, tôi thắng 3-0.
Hắn ủ rũ cả tối.
Tối đó, hắn dẫn lũ bạn nhậu bar:
"Tức ch*t đi được! Thằng họ Tạ này cố tình làm khó tao! Cũng phải, ai bảo tao đẹp trai quá đây? Nó sợ mất spotlight là đúng."
Lũ bạn nham hiểm bàn luận: "Tao có vấn đề nghiền ngẫm lâu rồi, càng nghĩ càng đúng..."
Hứa Thần nhíu mày: "Gì?"
"Chà, anh nghĩ sao về gay?"
Hắn nhăn mặt: "Kinh t/ởm chứ! Hai thằng đực rựa yêu đương gì?"
"Vậy thì nguy rồi. Theo kinh nghiệm tiếp xúc nhiều gay của em, em thấy thằng họ Tạ kia có ý đồ với anh.
"Lần đầu gặp đã cư/ớp nụ hôn đầu của anh! Khiến anh chia tay bạn gái cũ, lại còn khiến anh nhớ mãi không quên.
"Rồi nó dùng chiêu dây dưa, mặt lạnh như băng nhưng vẫn mang trà sữa đến. Hoa khôi khoa xin hạt trân châu còn không được! Hôm nay đ/è bẹp anh trên sân, rõ ràng là gh/en với đám fan nữ quanh anh!
"Theo em, mấy bình luận trên bảng tỏ tình chắc cũng do nó dàn dựng, mục đích là đẩy chuyện đi xa, tốt nhất là khiến anh phải chịu trách nhiệm với nó!"