Tôi ngạc nhiên nhìn cô ấy, sách vở chẳng đọc được mấy ngày mà chuyện kinh doanh lại thông thạo thế. Thấy ánh mắt thương hại trong mắt Tĩnh Nhu, tôi bĩu môi: Ngay cả cô bé này cũng lo cho chuyện hôn nhân của tôi, xem ra Tống Kiều đã chán tôi không phải một hai ngày rồi.

Tôi chống cây chổi nhìn Tĩnh Nhu đầy ngờ vực: 'Không lẽ trông anh giống thằng khốn nạn đến thế sao?'

Tĩnh Nhu đang mải măm bánh kem, nghe vậy liền lém lỉnh vẫy tay: 'Không có! Anh phong độ hào hoa, làm gì giống mấy kẻ thất bại!'

Tôi liếc nhìn lớp kem dính đầy mặt cô bé, chợt hỏi: 'Em nói nhiều tàu đ/á/nh cá chuyển sang livestream rồi? Vậy... giờ còn ai chạy hàng không?'

Tĩnh Nhu lắc đầu: 'Bắc Cảng chắc còn một hai người, nhưng Nam Cảng hầu như hết rồi.'

Tôi xoa cằm: 'Giúp anh một việc nhé? Anh đặt kha khá hàng sắp giao đến cảng, em giúp kiểm kê và ký nhận. Mỗi ngày trả em chừng này.'

Tôi ra hiệu bằng ngón tay. Tĩnh Nhu tròn mắt kinh ngạc, dùng tay áo quệt kem rồi gật đầu lia lịa: 'Anh yên tâm, cứ để em lo!'

3

Thực ra sau khi trọng sinh, tôi không chỉ giữ được ký ức kiếp trước mà còn có khoảng không gian vô hạn bảo quản đồ tươi sống. Ban đầu định sau khi cầu hôn sẽ cùng Tống Kiều tích trữ vật tư. Ai ngờ người hỗ trợ tôi lại là Tĩnh Nhu - con bé khôn ngoan từng sống ở bến cảng, biết giữ kín chuyện và tự xưng là 'hợp tác với đại gia' khi có người hỏi.

Tôi đặt hàng trăm món ăn chế biến sẵn, ngàn tấn nước đóng chai, th/uốc men đắt đỏ. Thử nghiệm thành công việc nuôi cá trong không gian, tôi m/ua cả đàn gia súc và rau quả tươi.

Một tháng bận rộn, đêm đêm tôi lén ra cảng thu hàng vào khoang. Hôm đó đang kiểm tra hàng hóa thì thấy chiếc siêu du thuyền đặc cấp cập bến. Tống Kiều trong bộ bikini bước xuống, eo thon có tay Trần Hàn khoác lên.

Trần Hàn nhặt tờ đơn hàng rơi, giọng chế nhạo: 'Ồ, tám triệu à? Định mở siêu thị với mấy ngàn thùng đồ hộp thế này?' Đám đệ tử sau lưng hắn cười ầm. Tống Kiều liếc nhìn bộ dạng nhếch nhác của tôi, kh/inh khỉnh khoe chiếc đồng hồ mười mấy triệu. Tôi cười lạnh - thứ xa xỉ này vài ngày nữa còn không đổi nổi ổ bánh mì.

'Cười cái gì?' Tên đệ tử xô mạnh vào vai tôi. Trần Hàn giơ tay định đ/á/nh thì bỗng xe đẩy hàng lao tới...

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Tôi nghe thấy tiếng lòng của mục tiêu công lược

Chương 10
Tôi đã công lược Tần Hoài suốt 3 năm, làm người “vợ” hiền thục nhất, chăm sóc anh từng li từng tí, vậy mà vẫn chẳng thành công. Hệ thống thở dài: [Cậu là lứa kém nhất mà tôi từng dẫn dắt.] Sau khi rời khỏi hệ thống, tôi thấy cả người nhẹ nhõm. Tôi biết Tần Hoài chưa từng thích tôi, kết hôn với tôi cũng chỉ là vì tức giận với bạch nguyệt quang mà thôi. Hôm đó, tôi vẫn đưa tập tài liệu cho anh, nhưng lần đầu tiên không chủ động hôn anh, cũng chẳng nói câu “em yêu anh”. Tôi nhìn môi Tần Hoài không hề động đậy, nhưng trong tai lại vang lên giọng nói của anh: [Sao hôm nay vợ không hôn mình? Bây giờ mình sống được là nhờ nụ hôn buổi sáng của vợ đấy, có phải hôm qua mình quá hung dữ với em ấy không? Cái hệ thống chết tiệt này bắt mình phải làm lốp dự phòng bám đuôi, vợ tốt thế này sớm muộn cũng bị mình dọa chạy mất. Thật muốn đè em ấy xuống ngay cửa ra vào rồi… Bíp bíp bíp…] Sáng sớm tinh mơ, tôi chỉ cảm thấy tai mình vừa bị tra tấn…
456
6 Hàng hạng hai Chương 17
7 Vượt Rào Chương 16
12 Người thừa kế Chương 12

Mới cập nhật

Xem thêm