Tầm Tầm Nhược Khanh

Chương 9

23/06/2025 15:15

Vì thế, vui vẻ diễn kịch cùng triệu Lưu Oanh Oanh cung. mạo Lưu Oanh Oanh giống Khanh, nhưng sau bao năm lăn lộn giáo phường tư, toát lên vẻ riêng. hài lòng, đêm ấy liền lưu nơi nàng.

Trước khi an giấc, khẽ buông lời:

- Báo phi, trẫm đêm nay qua đó.

Nào thái hồi báo:

- nương nương đã tắt đèn, hẳn là yên giấc rồi.

Chỉ câu, nổi gi/ận đùng đùng. Khanh ngươi thật tốt! Những lời sủng ái, lưu luyến trẫm, đều là dối trá. Trong chỉ trẫm sủng hạnh kẻ khác. dứt khoát đi, thẳng điện Khanh.

Trên đường, hình thể kiếp hiện về. Khi người, sẵn sàng tử tiết thủ Còn hiện tại, rõ ràng hề hắn. Mảy may cũng không.

Trong ngọn th/iêu cuồ/ng lo/ạn cực độ. Khi tay siết cổ nhỏ manh của phải dùng hết sức nén để ra tay. Người phụ nữ ấy khóc nở, thổ lộ bao lời:

- thiếp chỉ dám dựa ân sủng hạ.

- Sợ chán gh/ét.

- Tiểu tân hôn.

- muốn gi*t thì cứ gi*t.

Hắn đang giả dối, nhưng mềm yếu. Giá kiếp trước. đãi tốt ư? Chẳng qua chỉ là giả vờ thủy chung. cũng diễn vậy, hắn?

Lần đầu tiên, động người. muốn diễn trò Vương, chính mình vở kịch, phân được hư thực.

Thời gian khắc trí, dỗ dành nụ cười ngày, nhiên Huống Khanh diễm lệ, đáng thế. thường thầm nghĩ:

Những viên châu tiến viên viên tròn trịa, hợp nàng.

Giống nho Tây Vực lần ngọt dịu, ắt thích.

Đêm qua giường khóc, sáng nay phái thái đưi th/uốc tiêu sưng.

Ngày ngày, chưa bao giờ mái thế. Triều gần xôn xao việc Khanh cùng phụ huynh là chủ nhưng thờ ơ, chờ đảng phái của lộ diện để trừ khử.

Nhưng Khanh lo lắng. khóc mệt, tắt đèn thở dài thườn thượt. nghe đ/au buồn cười. Chưa ngủ tức là chưa đủ mệt. Vậy thì phen mây mưa. Quả nhiên, lần còn chưa dứt, đã thiếp đi.

Thời đã chín tính dùng vụ họ Dương năm xưa để ban Khanh chính trị đảng phái Sau đó, chợt nghĩ:

Kiếp nhân phải trở thành Hoàng của ta công bằng.

Chiếu chỉ lập triều sóng thuận ban chiếu, trở về xem phản chỉ khuôn mặt ngơ bực bội:

- Chán gh/ét việc giá phụ trẫm?

- Vui, thiếp vui hóa đần.

Nàng léo trà, hầu tận cố ý nhắc từng là quân chút do dự:

- thiếp sắp thành Hoàng quân.

Lời ngọt mật, nụ cười rực rỡ thỏa Thiếu thời mẫu từng nói vợ để quản thúc hắn. Hai người, chưa từng nghĩ lập hậu. biết, người mình thật ngọt ngào bao.

Dự cam tâm, liên lực phản. chờ đúng ngày chuẩn bị vây bắt. nữ của Khanh bị chuộc, đưa tay Vương.

bắt lệnh tra khảo. Thẩm hình ra tay, trời chưa sáng đã khai ra manh mối. dẫn quân, ngựa phi đi/ên. hiểu rõ sẽ Hình trong vũng năm xưa tay r/un r/ẩy.

Trước mình. Giờ phút c/ầu x/in đừng yêu. Không yêu, giả vờ cùng Vương, sống Khi xông trướng phủ, cảnh mắt đi/ên cuồ/ng.

M/áu. Nhuộm đỏ khuôn mặt, mái xiêm y Khanh.

- Khanh khanh! Khanh khanh!

r/un r/ẩy toàn thân. bàn tay vô hình bóp tim. Đau thở. đã phục pháp, thoát hiểm, mộng cảnh t/ự tỉnh lại, núp trong ng/ực nói:

- Thà ch*t còn bị làm nh/ục.

siết ch/ặt bật thốt:

- Đừng trẫm cũng khanh.

Nàng khóc. Nước mắt thấm long bào. giấc mộng, kể chuyện tiền kiếp. Ánh mắt lóe lên tia sáng nghi cũng trọng sinh. chỉ hôn nhẹ má hắn:

- ơi, đó chỉ là thiếp sẽ bên Ngài kiếp, vĩnh viễn xa cách.

Ừ, sự Nàng trọng không, cần cùng kiếp rời.

- truyện -

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Ca Nhược

Chương 9
Ngày ta gả vào Hầu phủ, công công qua đời, bà bà ngã bệnh. Hỉ yến biến thành tang sự, ta được lệnh tiếp quản việc nhà, trấn định chu toàn, lo liệu tang lễ đâu ra đó. Phu quân cảm tạ ta đã giữ được thể diện cho Hầu phủ, nhưng từ đó chưa từng bước chân vào phòng ta lấy nửa bước. Về sau, thiếp thị đầy nhà, con cái thứ xuất thành đàn. Ta tận tâm nuôi dạy, vì tương lai bọn chúng mà tính toan chu đáo. Nào ngờ, lại nghe được lời hắn dạy con sau lưng: "Phụ thân chưa từng thấy ai lạnh lùng như mẫu thân các con. Khi tổ phụ mất, nàng ngay cả một giọt lệ cũng chẳng rơi. Dù các con gọi nàng là mẫu thân, cũng chớ học theo cách làm người của nàng — nàng không xứng." Khi ấy, ta đã từ miệng đại phu biết mình không còn sống được bao lâu. Con cái thứ xuất không một ai tới thăm, lại càng chẳng người nào đưa thuốc hầu hạ, để mặc ta sống chết mặc ta. Lâm chung, ta phóng hỏa thiêu sạch Hầu phủ, phá hủy tận cùng nơi giá lạnh vô tình ấy. Mở mắt lần nữa, ta trọng sinh rồi. Hầu phủ lại đến cầu thân, ta nhìn người kia với ngũ quan tuấn tú thanh nhã, lại cùng hắn đồng thanh thốt ra: "Ta không đồng ý." Thì ra, không chỉ mình ta trọng sinh. #truyện_hay #cổ_đại #trùng_sinh #BEREVIEWED
9.22 K
2 Cáo Và Sói Chương 23
3 Da Qúy Phi Chương 22
4 Tiệm Mộc Nhĩ Chương 20
9 Thần Hộ Mệnh Chương 35
10 Cố Chấp Chương 25
11 Tàng Bệnh Chương 17

Mới cập nhật

Xem thêm