Lúc này, hắn lại phùng má trợn mắt gi/ận dỗi.

Ta xoa xoa đầu hắn: "Thôi được rồi, ta đùa chút thôi, ngươi quả là Hoàng thượng ngoan ngoãn nhất từ trước tới nay."

Người đàn ông này dỗ dành dễ thật, lập tức hết cáu. Chỉ tay về phía Thu Nguyệt cung trước mặt:

"Ngươi biết không, những ngày này đêm đêm trẫm đều bị lôi vào phó bản, đã lâu không tới cung tìm ngươi, thực sự nhớ ngươi khôn xiết."

"Chỉ đành vận dụng quyền lực của BOSS, tạo ra nơi ở mô phỏng theo chỗ ngươi ở đây."

"Mỗi khi tâm tình bất ổn, chỉ cần tới đây ngồi một lát, trẫm liền an tâm hơn nhiều."

"Chúa Tể đối với yêu cầu phó bản cấp Giáp của chúng ta cực kỳ hà khắc, nếu tỷ lệ đào thải người chơi không đạt 80%, mấy người chúng ta đều sẽ bị xóa sổ."

"Suốt ngày chìm đắm trong sự trói buộc của nhiệm vụ, càng khiến trẫm từng khắc từng giây đều nhớ ngươi hơn."

Ta véo véo lòng bàn tay hắn: "Những ngày qua ngươi vất vả rồi. Nhưng hôm nay thì khác, ta có thể ở trong phó bản này cùng ngươi."

Hắn ngây ngô cười một tiếng, từ trong ng/ực lôi ra một tấm thẻ gỗ nhỏ. Trên đó khắc rõ tên ta.

"Vừa hay, cái thẻ triệu hạnh mà trẫm tỉ mỉ sao chép này cuối cùng cũng có lúc dùng được."

Đêm hôm ấy, vầng trăng thẹn thùng đỏ mặt.

Bởi những đóa sen trong khe suối, theo nhịp điệu không tên nào đó.

Rung rinh suốt cả đêm.

19

Khi ánh dương lười biếng chiếu vào kịch trường, trò chơi kinh dị rốt cuộc cũng kết thúc.

【Chúc mừng bốn vị người chơi đã sống sót tới bình minh, thuận lợi vượt qua phó bản cấp Giáp - Huyết Hồng Kịch Trường.】

【Tỷ lệ sống sót lần này là: 80%.】

【Hệ thống đang kết toán phần thưởng, xin hãy kiểm tra túi đồ.】

【Chức năng truyền tống sẽ khởi động sau, xin người chơi chuẩn bị sẵn sàng.】

Nghe thanh âm điện tử trầm thấp của hệ thống, ta không có tâm tư để ý tới phần thưởng kết toán, chỉ muốn lặng lẽ nắm tay người trước mặt.

Đáng tiếc một luồng bạch quang lướt qua, từ từ kéo ta ra khỏi phó bản.

Ta thấy được, phía bên kia ánh sáng chính là hậu cung quen thuộc.

Thấy ta lưu luyến không rời, Lý Trấn cười chỉ chỉ cửa: "Yên tâm đi, lát nữa ta cũng phải tan làm, đi cửa sau là có thể về triều thượng triều được rồi."

Ta gật đầu: "Cẩn thận an toàn."

Hắn cười nói: "Ta là BOSS phó bản, người khác gặp ta mới nên cẩn thận an toàn."

Ta không nhịn được bật cười.

Thấy ta sắp biến mất, Lý Trấn bỗng như chợt nhớ ra điều gì, vỗ vỗ đầu mình, lôi ra một cái túi thơm nhỏ:

"Đúng rồi đúng rồi, suýt nữa quên mất chính sự."

"Sơ Thất, ta cũng không biết vì sao ngươi lại bị cuốn vào trò chơi này."

"Nhưng nếu ta đoán không lầm, một khi ngươi đã trở thành người chơi, về sau sẽ tiếp tục bị lôi vào các phó bản khác."

"Mỗi phó bản trong trò chơi kinh dị đều cực kỳ nguy hiểm, dù là phó bản độ khó thấp nhất, chỉ tiêu đào thải cũng lên tới 30%."

"Vì thế cái túi thơm này, ngươi nhất định phải giữ cẩn thận, mang theo bên người, tuyệt đối không được làm mất."

Ta tiếp nhận túi thơm, ngửi một cái, là mùi hoa dành dành thoang thoảng.

Đầu óc tuy không được linh hoạt, nhưng gu thẩm mỹ vẫn không tệ.

"Vậy cái túi thơm này có tác dụng gì, nên sử dụng thế nào?"

Đồng tử hắn lấp lánh sóng nước.

"Bất kể ngươi sau này tiến vào phó bản nào."

"Chỉ cần trong lúc nguy cấp, ngươi nắm ch/ặt túi thơm này, gọi tên ta."

"Ta sẽ bất chấp tất cả."

"Đến bên ngươi."

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Bạn Trai Hôn Ước Từ Nhỏ Của Thiếu Gia Đệ Nhất Kinh Thành

Chương 18
Mẹ tôi và bạn thân của bà đều lấy chống là đại gia giới thượng lưu Bắc Kinh. Thế là hai người họ quyết đinh làm thông gia với nhau, nhưng trớ trêu thay lại đều sinh con trai. Từ nhỏ, "Thái tử Bắc Kinh" Hách Nhất Châu đã là kẻ bá đạo, luôn dọa tôi: "Khóc nữa là sau này anh không cưới em đâu." Tôi vừa nức nở vừa phân trần: "Em là con trai, anh không thể cưới em được." Lớn lên, không ngờ chúng tôi thật sự phải lòng nhau. Sau vài tháng hẹn hò chính thức, tôi đành đánh bài chuồn. Bởi vì tên tiểu bá vương ngày xưa giờ đã thành đại bá vương thực sự, thân thể tôi thật sự yếu đuối không kham nổi. Kết quả vừa trốn đi hưởng thụ được nửa tháng, tôi đã bị hắn bắt lại ở lễ hội té nước Vân Nam. Hắn liếc nhìn mấy anh trai vạm vỡ áo ướt sũng xung quanh, mặt lạnh như tiền: "Là cơ bụng anh không đủ đẹp, hay anh chưa đủ hăng say trên giường mà khiến em phải vất vả chạy đến tận đây tuyển hậu cung à?"
0
2 Phạm Quy Đắm Say Chương 26
4 Hoài Lạc Chương 19
5 Con Gái Trở Về Chương 22
11 Ân Trường Thọ Chương 23
12 TIỆM ÂM XƯNG Chương 19.

Mới cập nhật

Xem thêm