Trước quyết trở nghỉ trưa - lúc nghỉ trưa tại lớp. Nhưng tới nơi, thấy cậu không ở một Đinh Uyển đang đứng cậu bảng cả tay cầm phấn tranh luận kịch liệt giữa rừng công thức toán học.
Lâm Đinh Uyển viết bảng say sưa, suýt bước hụt. vội đỡ lấy tay về Khoảng thu hẹp đột ngột. thấy má Đinh Uyển ửng hồng. Một lát sau, tay hỏi giọng điềm tĩnh: 'Không sao chứ?'
Không khí lãng mạn bao trùm cuộc như cũng cảm nhận rõ. Họ im lặng giây lát tiếp thảo luận bài toán với sự ý đặc lặng lẽ rút lui.
Cậu đâu để ý những lui tới văn phòng giáo viên đây? Chẳng mảy tâm xin nghỉ. Giờ cậu đã bạn bàn mối qu/an mới cân tài cân sức. Thôi thì... bỏ qua quay gót ra về lặng lẽ như mình đến.
06
Khi quyết hồi hương, đã chín năm sau.
Hồi mới không ai ngờ ở lâu thế. ban của chỉ cho lấy tấm đại tử tế về kế thừa sự nghiệp gia đình, hoặc mở tiệm kinh theo sở thích. Nhưng sau năm thông ở Mỹ, thi đậu Columbia (dĩ nhiên không lực). Tại đây, kết thân với nhóm bạn tuy kém tài năng đặc biệt.
Ý tưởng tổ triển lãm indie nảy ra từ một bạn nhóm. Cô sống chật vật với phí đỏ khiếu hội phi thường: màu sắc táo bạo, đường nét trừu tượng, ngôn hội kỳ dị mà cuốn hút. mày mò thuê địa điểm, chọn tranh, bá trên mạng xã hội - vô gây được tiếng vang nhỏ. Vài tác phẩm của được m/ua với giá khá. Từ đó, nhóm chúng chuyên tâm tư gallery và thuật.
Chúng lùng các sĩ tiềm năng, tổ triển lãm và được đoạt bởi câu chuyện đằng sau, thế chúng m/ua tranh giá hời, gói câu chuyện b/án hàng chục lần. Quy mô tuy không lớn khá ổn định. Đến năm ba đại học, đã tự trang trải được sinh hoạt phí.
Công việc mang cảm giác thành mãn nguyện. Tốt nghiệp xong, bạn bè thành lập công ty tư thuật, ở Mỹ thêm năm. Từ không cần xin tiền gia đình nữa.
Rồi lúc liên giục về nước. Những xa nhà, nhớ quê nhà khôn xiết, thuồng ẩm thực quê Ấy vậy mà muốn động viên ở lại. Đến mê với công việc, hối thúc. Cứ thế dài tận...
...Cho nhận được cuộc gọi từ Việt nhập viện.
Lúc mới biết nghiệp gia đình năm nay đ/ao vì ảnh từ livestream b/án hàng và thoái bất động sản. cố gánh vác một mình, không hé lấy lời. xỉu xảy ra đi thế chấp tài sản v/ay vốn ngân hàng, lẽ do căng thẳng độ hoặc sức.
Tôi về ngay đêm đó. đang truyền tại nhà, bác sĩ gia đình đang thu dọn dụng Trông thần vẫn tỉnh táo, chỉ hơi xanh xao và g/ầy đi đôi chút. nghẹn ngào gọi: 'Bố...'
'Con gái, chỉ hơi tụt đường huyết mà. Hay say nắng gì xòa. Sau tra hỏi kỹ bác mới yên tâm phần nào.
Bố cần nghỉ công việc kinh không thể đình trệ. thay hiện tại các cuộc họp trọng, trợ lý của hỗ trợ. đặt vali xuống chưa kịp chỉnh múi giờ, đã núi đồng và báo cáo tài chính. Ba sau, đuối sức. Giờ mới thấm thía vất của bố: Hào nhoáng trước đơn sau lưng.
Có hôm ngồi cơm giường thở dài: 'Đợi khá chút, sẽ xử lý mớ đồng này. B/án đi hay chuyển nhượng cũng tính, để lúc bế tắc thì không kịp nữa...'