Tôi không thể lúc nào cũng khiến bố lo lắng được. Hơn nữa, Hạ Nam Châu chắc chỉ muốn trả th/ù tôi một chút, hoặc có chút hứng thú mới lạ. Đợi khi cậu ấy chán, tôi sẽ tự do thôi.

Dù sao đại học cũng chán lắm, ai lợi dụng ai còn chưa biết được.

Nên tôi khẳng định mình sẽ không bị tình yêu làm mờ mắt.

Bố tôi đề nghị mỗi lần ra ngoài đều phải xin phép ông, điện thoại cũng giao cho ông quản lý, nhưng ông sẽ không can thiệp chuyện hẹn hò của tôi.

Tôi thấy bố rất dân chủ và thoáng nên đồng ý ngay.

Đúng lúc giáo viên giao nhiều bài đọc thêm, tôi chuyên tâm học ở nhà.

Hôm sau, Hạ Nam Châu đến gõ cửa nhà tôi.

Từ ban công tầng hai, tôi thấy cậu ta mang theo hoa và hộp quà, chắc là quà cho tôi.

Tôi hớn hở định chạy xuống, bố tôi ủ rũ hỏi: 'Baby, không nghe lời daddy nữa à?'

Tôi gi/ật mình, ngoan ngoãn đáp: 'Vậy daddy ra xem cậu ấy có việc gì đi ạ.'

14

Tôi quay lại ban công, vui vẻ vẫy tay chào Hạ Nam Châu. Tôi khá thích có người đến nhà chơi.

Cậu ta cũng cười vẫy tay: 'Baby xuống đây đi, anh dẫn em đi chơi.'

Tôi chống tay lên lan can, thổi bong bóng về phía cậu ta: 'Daddy sẽ kiểm tra cậu trước đã~'

Sau đó bố tôi xuất hiện, vỗ vai Hạ Nam Châu nói vài câu.

Hạ Nam Châu ngẩng lên nhìn tôi với vẻ mặt khó tin.

Rồi bố tôi đóng sập cửa.

Hạ Nam Châu nói: 'Baby, em nói với bố cho em ra ngoài đi.'

Tôi vào năn nỉ bố: 'Daddy ơi, cho con gặp cậu ấy đi mà. Cậu ấy đâu làm gì x/ấu đâu.'

Hạ Nam Châu chơi giỏi lắm.

Kết thêm bạn có thiệt gì đâu.

'Baby à, tất nhiên được rồi. 10 phút đủ không?' Bố tôi đẩy gọng kính lên, 'Con tiếp cậu ta ở ban công 10 phút nhé.'

Hạ Nam Châu đứng dưới nói chuyện về nhà hàng nào ngon, chỗ chơi game nào vui.

Một lát sau, bố tôi nhắc: 'Baby ơi, hết giờ rồi đó.'

Tôi vẫy tay chào Hạ Nam Châu: 'Điện thoại em đang ở chỗ bố, anh gọi thì bố sẽ chuyển máy cho em.'

Cậu ta cười khổ: 'Anh biết rồi.'

15

Nhìn Hạ Nam Châu ngày ngày bẽ mặt mà thấy buồn cười.

Cậu ta cũng đi/ên thật, ngày nào cũng đến đứng dưới nhà 10 phút, tôi thì ngồi trên ban công ngắm.

Trông như Romeo và Juliet bản lỗi vậy.

Chị tôi kinh ngạc hỏi: 'Lâm Thi Thi, vui không? Em rảnh quá hả?'

Tôi trợn mắt: 'Kệ em! Đồ n/ão tình! Em đang nghe lời daddy đó!'

Chị tôi m/ắng: 'Đồ con gái bảo bối! Không có chính kiến, yêu đương kiểu cổ trang không gặp mặt, ngày ngày trên lầu baby baby, muốn mửa à?'

Thấy chị tức, tôi đắc ý: 'Ha! Sao nào? Chị xem đi, chị vẫn phải nịnh bạn trai em để xin quỹ đầu tư chứ gì? Bạn trai em vừa đẹp trai giàu có, lại ngày ngày diễn bi kịch với em. Không như mấy anh người yêu cũ của chị toàn bắt chị đi đào rau dại! Đó là kết cục của việc không nghe lời daddy!'

Chị tôi nghiến răng: 'Lâm Thi Thi đồ chó!'

Tôi đáp trả: 'Lâm Thư Ý đồ lợn!'

Bố tôi đứng cuối cầu thang ho khan.

Hai chị em đồng thanh: 'Daddy, chị ấy ch/ửi daddy!'

Bố dỗ dành: 'Thôi thôi, đừng cãi nữa. Bố là chó, bố là lợn. Ăn cơm đi, có món các con thích.'

'Hừm!'

'Hừm!'

16

Có buổi tiệc tối, bố bảo tôi đi cùng.

Tôi khá ngạc nhiên vì trước giờ bố không bao giờ gọi tôi đi tiếp khách. Ông bảo mấy người đó toàn không tốt, không đáng gặp.

Lần này trịnh trọng lạ thường, còn thuê cả chuyên viên trang điểm cho tôi.

Tôi hỏi: 'Daddy ơi, tiệc gì thế ạ?'

Bố đáp: 'Có lão lãnh đạo mừng thọ, nhà họ định kết thông gia nên mời người đến cho vui, đặc biệt dặn mang theo con cháu.'

'Con đi thì lấn át cô dâu tương lai mất?'

'Ừ ha.' Bố gật đầu, quay sang bảo chị tôi đi.

Chị tôi gi/ận dữ: 'Em cũng sẽ lấn át cô dâu!'

Thế là bố dẫn An An đi, trả công 2 triệu đồng, nói An An là con gái nuôi.

Hai chị em tôi lo lắng nhìn An An lên xe bố.

Lỡ đâu An An khiến bố già nở hoa, thành mẹ kế của tôi thì sao?

Bố vừa đi, Hạ Nam Châu đã tới rủ tôi đi chơi.

Tôi chưa tẩy trang, đang hăm hở chuẩn bị đi thì bị bố thả chim.

Thế là tôi đồng ý.

Hạ Nam Châu dẫn tôi đến phòng tiệc sang trọng cỡ thường dân không thể vào.

Rồi chúng tôi đụng mặt bố và An An ngay cửa.

Bố tôi run run chỉ Hạ Nam Châu: 'Cậu không hứa với tôi là sẽ không hẹn riêng con gái tôi sao?'

17

An An liếc mắt ra hiệu.

Rồi cô ấy biến sắc, lặng lẽ quay đi bước nhanh.

Tôi thấy Chu Đình Việt - người tôi từng thích - lao như gió qua người chúng tôi, đuổi theo An An biến mất sau cửa...

Ch*t ti/ệt, họ còn chơi trốn đuổi, còn bố tôi mãi quản tôi ra ngoài.

Hạ Nam Châu xin lỗi bố, hứa đưa tôi về trước 10h.

Đúng lúc bố xem đồng hồ, có trung niên niềm nở tới bắt tay bố, bên cạnh là quý bà sang trọng.

Đích thị là bố mẹ Hạ Nam Châu.

Bố Hạ Nam Châu: 'Giáo sư Lâm, mời mãi mới được ngài tới! Mời qua đây gặp cụ Chu và phụ thân tôi...'

Mẹ Hạ Nam Châu nắm tay tôi cười hiền: 'Cháu Thi Thi hả? Đẹp hơn ảnh nhiều.'

Hạ Nam Châu ôm eo tôi: 'Ba mẹ, đây là bạn gái con.'

Cậu ta quay sang tôi: 'Bạn gái à, đây là ba mẹ chúng ta. À em thích gọi daddy và mommy nhỉ?'

Tôi chả thấy cặp nào đi xem mắt trong tiệc, chỉ thấy cặp đôi hờ của chúng tôi đột nhiên ra mắt gia đình.

Suốt buổi, bố tôi cười như mếu.

Về nhà, tôi ngồi xe bố. Ông đeo tai nghe gọi điện mặt lạnh như tiền.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm