Bữa tối, đơn hai món đình, tôm bóc vỏ dưa leo và nấm cải, Vy thích lắm, thích món vị đà hơn, nói cho sức khỏe, chưa cho phép ăn.

Kiều Vy vài nói rồi, phòng, nghĩ chuyện hôm nay, nếu đi cảnh cáo chở đi xe máy không, vẫn chưa ngồi đủ. cảm hơn nói trước Gọi ngại, dùng thoại gọi đến, lúc chấp nhận.

Cố ôm thoại kích động, lòng vui sướng cuồ/ng, tử lại chủ động của trời ơi, bước chân trái trước hay chân trước Ừm… Nói gì mới lịch quá cách. tin nhắn của tử gửi trước chỉ đơn giản.

“Xin chào, không?”

Cố vàng trả “Vâng, tôi, tử chuyện gì không?” Nghĩ lại bổ sung “Tất nhiên, chuyện gì cũng thể tìm tôi” kèm theo khuôn mặt cười thật to.

“Cũng chuyện gì, chỉ lẽ ngày mai tìm nói gì đồng ý cần bụng đâu, thật rất xin lỗi, bụng đưa gây rắc cho anh.”

Cố rất hiểu của Mặc, nếu cũng em nói ngọt ngào, ngoại hình đáng cũng tới, chi… mắt, người nói vài câu chẳng đương sao.

“Không sao sao, em cũng lo lắng cho em, bụng, ngày mai gặp nhé.”

“Ừm ừm, ngày mai gặp.”

——

Sáng hôm sau, khi sáng, đưa em trường, cổng trường, Vy đợi cổng.

Cố cười “Chào buổi sáng, tử!”

Kiều cùng em xuống bảo vào lớp trước, tiến lại gần lùng “Hôm chính đưa Vy nhà?”

Cố mặt ánh sắc bén đầy uy nghiêm của hề hãi, nhìn thẳng, cười ngỗ nghịch hoang dại, nói “Đúng vậy, cần cảm ơn đâu, bạn học giúp đỡ nhau, mà.”

Kiều nhìn vẻ mặt buông thả ngông nghênh coi ai biết loại l/ưu m/a/nh nói lý lẽ dụng, liền giơ tay vỗ vai ta, áp sát tai nói “Thằng nhóc, cảnh cáo tới em tôi, lại gần ấy, nếu không, gi*t mày!”

Cố nghe ánh lập âm hiểm tà/n gh/ét nhất bị dọa, dùng lưỡi đẩy má, nở nụ cười tàng quyến rũ, giống con sư tử kiêu ngạo hoang dại nơi nào thể buộc được.

“Nếu nó, gi*t rồi, nhớ lấy, dọa tao!”

Cố sống cùng mẹ qu/a đ/ời khi sinh do đẻ, suốt ngày chìm rư/ợu chè sắc dục, nghiệp lớn vậy bị cho phá sản.

Năm tuổi, nội cũng viễn rời trên giới ai thương nữa. Cha biết nội lại cho khoản luôn dùng đủ bắt giao tiền ra.

“Đưa tiền cho tao, đ/á/nh tin không?”

“Giao không? Mày nói nước sôi này… tưới lên người cảm đ/au không? Hay là… thử xem?”

“Không giao đ/ập nát xươ/ng của mày, muốn trải nghiệm không?”

…………

Mỗi lần đến, đều đi vòng cửa chưa khuất lần nào…

Bản tính bỉnh và kiêu ngạo xươ/ng tủy cho phép cúi đầu…

Cho khi lớn khả năng chống lại nữa.

Từ đó, chịu dọa, mỗi khi người dọa soát cuồ/ng, phát đầu toàn hình t/àn b/ạo man cùng, toàn nói “Tin không, từ, hành mày, khiến sống ch*t… đ/ập nát xươ/ng trên người mày, thử không?”

Tỉnh táo lại, cũng biết mình của đắc tội ta, chẳng lợi gì cho mình, lúc đó, chế được, cũng biết, mối th/ù giữa coi kết.

Cố đeo cặp sách thở dài bất lực, bước lớn phía lớp học.

Tiểu tử nhìn cửa, ánh gặp chớp đôi to long lanh, cười cái.

“Anh Anh chỉ hay quá lên thôi, á/c ý đâu, lắm.”

Cố nhìn vẻ đáng nhắn của cô, nhịn muốn véo má cô, cuối cùng vẫn kìm lại, nhất dọa cô, túng rút tay về.

“Không nói gì, mà… hình đắc tội em rồi, lẽ cho em chơi nữa.”

Kiều Vy ngạc tròn mắt, nhìn nói Anh đắc tội ấy, lùng tảng băng lớn vậy, trước đây các bạn nam lớp em đều bị dọa nói chuyện em, giỏi thật!” Vừa nói giơ ngón tay lên anh.

Cố nghĩ thầm cữu hình cũng tệ, biết nhiêu đào tơ tầm thường của tử soát chút, xử lịch hơn.

“Thế em… bạn chưa?”

Kiều Vy lắc lắc đầu lù xù nói “Chưa, bạn à, trừ em muốn sống nữa.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm