Chu Du đã thu hồi bức ảnh đó, ngay sau đó đăng một tấm hình đời thường tràn đầy năng lượng tích cực. Trong ảnh, anh mặc áo trắng, giơ tay hình chữ V, nở nụ cười để lộ đôi lúm đồng tiền, trông vô cùng rạng rỡ.

Anh ấy: [Xin lỗi, nãy tay hơi run chọn nhầm ảnh.]

Tôi nghi ngờ về lời giải thích này.

Tôi mở tấm ảnh tự sướng ra, phóng to nhìn chằm chằm một lúc, khóe miệng không tự chủ nhếch lên. Nhận ra mình đang cười, tôi vội vàng ép mặt về trạng thái bình thường.

Ngón tay lơ lửng trên màn hình, suy nghĩ một hồi muốn bắt bẻ bức ảnh của anh ta, nhưng chẳng tìm được điểm gì để chê. Đành im lặng gửi một câu: [Đẹp đấy.]

Biểu tượng "đang soạn tin..." hiện mãi, nhưng đối phương chẳng hồi âm. Ngay sau đó, tôi phát hiện bức ảnh của anh ta hiện lên dòng chữ:

[Á à, chiêu trên mạng quả nhiên hiệu nghiệm, không ngờ ảnh body lại thu hút đến thế? Vậy sau này phải khéo léo khoe khéo sức hút của mình mới được!]

Tôi dán mắt vào màn hình, choáng váng. Lời thầm thì này, lại còn có thể truyền từ xa được sao? Công nghệ này hơi quá đà rồi đấy.

Không ngờ rằng, kẻ từng nhất quyết không nhận thư tình ngày xưa, giờ lại học mấy chiêu trò lặt vặt trên mạng. Nghĩ đến đây, bỗng thấy anh ta có chút... đáng yêu. Kiểu ngốc nghếch đáng yêu ấy.

14

Trước khi ngủ, vừa tắm xong nằm vật trên giường, tôi thấy anh ta đăng story:

[Hôm nay quay hình vui lắm, tham gia gameshow này đúng là đáng giá!]

Đính kèm tấm ảnh chữ V lúc nãy. Không phóng to thì chẳng nhận ra, phía sau còn lấp ló bóng lưng tôi.

Lượt like tăng chóng mặt, bạn bè comment ầm ầm:

[Đẹp trai thế này mà bình thường chả thấy đăng ảnh selfie?]

[Đừng vòng vo nữa anh bạn, là vì ai đó đúng không?]

[Không ngờ anh Chu cũng có ngày rơi vào lưới tình, tưởng cả đời này không được chứng kiến rồi.]

[Bỏ cái kiểu úp mở đi, thích thì tỏ tình đi!]

[Mọi người sốt ruột lắm rồi, anh không nói tôi nói đấy!]

[Anh không sợ cô ấy bị người khác cư/ớp mất à?]

Những bình luận này tôi đều đọc được, có người là bạn đại học, có người là đồng nghiệp nghệ sĩ.

Anh ta phản hồi: [Đừng lo/ạn ngôn, cô ấy xem được hết đấy.]

Làm mới trang, story đã biến mất. Lẽ nào đây cũng là chiêu thu hút của anh ta?

Tôi chìm vào suy tư.

Tin nhắn của Chu Du lại dồn dập:

[Em có thấy anh đăng story không?]

[Mấy lời họ nói đừng để bụng nhé.]

[Anh không ngờ họ lại bình luận thế.]

[Biết vậy đã không đăng rồi.]

[Nhưng anh thực sự rất vui.]

[Anh nhiều chuyện quá phải không?]

[Xin lỗi, sau này sẽ không thế nữa.]

...

[Kỳ thực những tâm tư em nói với anh hôm qua, dù không hiểu là gì, nhưng nếu em nghe được thì tất cả đều là về em.]

[Ngủ sớm đi, chúc ngủ ngon.]

Đọc xong những dòng này, ngón tay tôi lơ lửng trên màn hình, người cứ lăn qua lật lại trên giường. Hơi thở gấp gáp, tôi úp mặt vào gối, cảm giác má đỏ rực.

Trong đầu vang lên câu nói năm xưa của anh ta: "Dù cả thế giới này chỉ còn mình anh, anh cũng sẽ không thích em."

Nghĩ đến đây, tôi bật dậy đ/ấm mạnh vào gối. Không được! Chuyện này còn lâu mới xong!

15

Hôm sau, gameshow tiếp tục ghi hình, mọi người đều có ý vô tình đẩy đưa tôi và Chu Du.

Giữa chúng tôi tồn tại một bầu không khí kỳ lạ.

Ở trò chơi buộc chân thi đi nhanh, các khách mời phải bốc bi trong hộp, ai trùng màu thì về một đội.

Chu Du bốc được bi đỏ.

Khi đến lượt tôi bốc cuối cùng, quả nhiên cũng là bi đỏ.

Xung quanh vang lên tiếng reo hò.

Bình luận trực tiếp ào ào:

[Biên kịch giỏi lắm! Lần này đúng là đỉnh cao phối cảnh!]

[Ông trời cũng muốn hai người các bạn thành đôi đấy, có khi cụ già trên trời cũng ship CP!]

[Mình cảm giác qu/an h/ệ hai người chỉ cần một đêm mưa là xong!]

[Nhưng giai đoạn lửng lơ mới đáng xem huhu.]

Trò buộc chân là tiết mục quen thuộc trong gameshow, chi phí thấp nhưng khuấy động sân khấu, giúp đồng đội thân thiết hơn.

Hai người buộc chân vào nhau, dựa vào hợp tác và ăn ý để về đích.

Tần Tuyên miễn cưỡng về đội với Tống Vũ, còn cố ý đi đến trước mặt Chu Du nói: "Hai người cố lên nhé."

Chu Du gật đầu, nhưng bong bóng suy nghĩ hiện lên:

[Dù sao cũng được xếp cùng Giang Ha Ha, thắng thua đâu quan trọng! Quan trọng là được chơi cùng cô ấy, cơ hội ngàn năm có một! Ôi trời, nghĩ thôi đã thấy háo hức! Khoan đã, sao cô ấy cứ nhìn mình chằm chằm thế, mình không tỏ ra quá phấn khích chứ? May mà diễn tạm ổn.]

Khi ánh mắt chúng tôi chạm nhau, vẻ mặt căng thẳng của anh ta tan biến, khóe miệng khẽ cong.

Anh bước đến, cầm dây buộc: "Sắp bắt đầu rồi, chúng ta thử độ ch/ặt trước nhé?"

"Được."

Anh ngồi xổm, nhẹ nhàng buộc dây vào chân chúng tôi.

"Có ch/ặt quá không?"

"Như vậy được chưa?"

Sau khi chỉnh sửa, hai chân chúng tôi dính ch/ặt vào nhau.

Anh ta lóng ngóng, chẳng dám nhìn tôi.

Thấy buồn cười, tôi chọc nhẹ cánh tay anh: "Thả lỏng đi, không ngờ anh chơi trò nhỏ mà căng thẳng thế."

Chúng tôi là đội cuối lên sàn, các đội trước đều thể hiện tốt, cố rút ngắn thời gian.

Đến lượt mình, tôi cũng có chút hiếu thắng.

Nhưng những bước đầu tôi bước hơi dài, nhịp độ hai người không khớp, suýt nữa mất đà ngã nhào, cảm giác chân như trẹo nhẹ.

Anh lập tức đỡ lấy tôi, bước chân chậm dần, liên tục liếc nhìn tình trạng của tôi.

Anh thì thầm: "Thắng thua không quan trọng... miễn em không bị thương là được."

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

[BL] Oan Gia Ngõ Hẹp

Chương 25.
Gia đình tôi phá sản rồi. Bố mẹ tôi chịu không nổi áp lực nên cùng nhau tự tử. Để lại khoản nợ khổng lồ cho tôi - một thiếu gia Omega được nuông chiều đến mức vô dụng. Trong lúc bị chủ nợ truy đuổi, kì phát tình xảy ra đột ngột, túng quẫn lâm vào đường cùng, tôi đã lên giường với đối thủ không đội trời chung - Alpha Hoắc Dật. Sau một đêm bị hắn hành hạ, tôi xách quần chạy trốn, chỉ để lại số tài khoản cùng lời nhắn ‘chuyển 100 triệu vào số tài khoản này, chuyện đêm qua coi như chưa từng xảy ra’. Sáng sớm có tin nhắn báo đến, tài khoản cộng thêm hơn 500 triệu. Chuyện hoang đường đêm đó theo số tiền này mà chôn vùi vào dĩ vãng. Cho đến khi tôi phát hiện mình mang thai được hai tháng! Đứng bơ vơ ở khoa sản với tờ giấy khám thai, tôi tình cờ đụng mặt oan gia Hoắc Dật, kế bên hắn là một Omega khác với bụng bầu nhô cao. Hoắc Dật nhìn tôi với vẻ mặt vô cảm, sau đó lạnh lùng lướt ngang qua người tôi với Omega quấn quýt bên cạnh, như hai người xa lạ chưa từng quen biết, phủi sạch mọi liên quan. Tôi cắn môi, bật cười tự giễu, vò nát giấy khám thai vứt vào thùng rác, bắt xe đi về nhà trong sự mệt mỏi, nằm gục trên giường ngủ một giấc đến chiều tối. Vừa tỉnh dậy, nhà tôi đã bị bao vây bởi hàng loạt chiếc xe hơi đen bóng. Trước cửa có dàn vệ sĩ áo đen chực chờ, trên nóc nhà có tiếng trực thăng, như bị niêm phong chặt chẽ không cho ai ra vào, khí thế khiếp sợ như truy bắt tội phạm thế giới. Tôi hoang mang không hiểu chuyện gì xảy ra, vội vã gom hết tiền bạc cùng quần áo, lén lút mò ra cửa sau định chuồn đi. Vừa mới mở cửa, Hoắc Dật như sát thần đứng chờ sẵn bên ngoài. Hắn ta chặn cửa, hùng hổ xông vào trong đè tôi xuống giường, hai cánh tay chặn ngang mọi đường lui, cau có gắt lên: “Hôm nay chúng ta nói chuyện rõ ràng, đứa nhỏ trong bụng em chắc chắn là con của tôi!” ________ Tags: Boylove, ABO, oan gia ngõ hẹp, yêu thầm, có baby, theo đuổi vợ, chữa lành. Cp: Hoắc Dật x Trì Niệm Thầm mến đối thủ, si tình, ngoài một đằng trong một nẻo công x Kiêu căng ngạo mạn yếu đuối thụ *Yếu đuối ở trên là về thân thể, tính cách bé thụ rất mạnh mẽ, rất kiêu căng. *Công chỉ có mình thụ, không có nảy sinh quan hệ với người khác. Thụ cũng thế. Định mệnh hai người chỉ dành cho nhau *Không máu chó, hiểu lầm 1 giây giải quyết ngay, công định làm giá nhưng chỉ làm giữ giá được đúng nửa ngày. Truyện chữa lành🍀
11.38 K
2 Chuyến Xe Đêm Chương 25
5 Hồ Ly Xuống Núi Chương 16
9 Không Thể Chết Chương 59
12 Báo Ứng Chương 13

Mới cập nhật

Xem thêm