Tôi ngày nào cũng nhìn bộ mặt nhàm chán hắn, lẽ nào
"Suỵt, nói nhiều bất chia thôi."
Trong chớp đôi mày giãn ra, thở nhẹ "Cảm ơn buông tay."
Nói xong, bảo sẽ đi m/ua cho ly trà sữa cuối cùng để ơn rộng lượng tôi.
Nhưng khi cầm trà sữa bước ra.
Tôi biến mất từ lúc nào, đơn giản vì một ly trà sữa rẻ để chờ đợi.
06
Hắn chưa bao giờ ngờ tại sao lý chia lố bịch, sơ hở thế mà tin tưởng vậy.
Bởi vì——
Người bị ràng buộc hệ nhiệm vụ chính tôi.
Hắn, mới mục tiêu cần chinh tôi.
Nếu vì hệ chó má đó, ai suốt mấy năm trời hâm nóng lạnh mà đuổi theo hắn?
07
Chẳng mấy chốc, nhóm bạn gọi cũng tới nơi.
"Chào chị."
"Chào chị."
Mấy chàng cao lớn tiến bên chúng thu hút số ánh nhìn quán bar.
Đúng lúc này——
"Chị ơi, ngồi đây được không?"
Giọng thanh trẻo bên tai, gột rửa đôi tôi. ngẩng nhìn lên, chàng đi cuối cùng.
Áo thun đen đơn giản, đôi chân dài vai rộng, mái tóc đen rối bời ngẫu hứng vẫn đẹp sắc ánh đèn tử thần.
Quá điển trai, đúng tôi.
"Chờ đã, trông quen quá."
"Vậy sao..." ngồi xuống cạnh "Chị nhớ ra ai à?"
"Đương nhiên rồi, chính là..." nhìn vào nói, bạn thất lạc bao năm không?"
Chàng sững sờ giây lát.
Rồi cúi khẽ.
Bạn thân bên cạnh cũng bật tiếng.
Mặt nóng bừng, hờ hững cùi vào Dạng: "Cậu xem kìa..."
Hiếm tán đổ một trai.
Lại ra cảnh dở khóc dở cười.
Hạ bỗng ôm thì thầm bên tai: "Đây tớ nhớ à?"
Anh cười: "Chị ơi, Xí."
08
Hạ Xí.
Hạ quả tên Xí.
Nhưng nhớ chỉ cao chưa mét bảy, mặt thanh tú, to tròn xoe yêu.
Giờ chỉ ngang tầm xươ/ng quai xanh ta.
Cao mét ngoại quá chúng.
Hạ m/a mãnh: "Tớ bảo tớ người yêu thất lạc..."
Tôi đứng hình, chỉ muốn độn thổ.
"Ha Lâu gặp, Vừa nãy đùa thôi."
Vừa nói, giả bộ đạo mạo vỗ vai Xí.
Ai ngờ lúc này đứng dậy đồ uống.
Cái vỗ vai trượt vào ta.
Cơ chắc nảy tay.
Hạ Xí lại, đôi lấp lánh:
"Chị ơi, đây cách hỏi đặc à?"
"..."
Tôi gượng gạo: "Ha Đúng đặc không..."
Cậu trầm ngâm: bụng cũng ổn, muốn thêm phát nữa không?"
09
Bỏ qua những thứ khác.
Lẽ nào nào sao?
Ly rư/ợu lạnh trên chẳng xua tan được hơi nóng bốc mặt.
Ngoảnh đầu, ánh va Châu Nhiên ở phía xa.
Ch*t ti/ệt, đúng xui xẻo.
Châu Nhiên hơi nhíu nụ châm chọc nở trên môi.
Nhìn biết diễn cảnh tượng gì.
Tôi thản nhiên quay đi, tiếp tục chơi.
Chuông thoại Châu Nhiên nhắn tin cho tôi.
[Trần Lâm Tịch, ai dạy cách bám đuôi người khác thế?]
"..."
Đúng đối mức đối hơn. chẳng để ý, dồn thêm tin nhắn.
[Em níu kéo vậy không?
Cứng thật, chia xong nhắn câu nào?]
Điện thoại liên hồi, định gõ m/ắng cho một vì tự luyến quá đà.
Bên giọng Xí tâm: "Chị sao thế?"
Ngón gõ phím lại.
Tôi vẫy gọi "Lại đây nào."
Chàng lập tức cúi người gần.
Tôi đặt vai khẽ thổi vào vành tai: cần thổi cho không?"
Ánh thoáng hoảng hốt, đôi vốn bỗng ửng hồng "bịa đặt" tôi.
Đáng yêu quá thể.
10
Châu Nhiên từ trông cảnh này.
Những tin nhắn dồn mới chịu ngừng lại.
[Anh cần giải thích gì nữa bạn cũ?
Một người yêu đúng nghĩa nên im lặng kẻ ch*t, mong tự giác chút, nhau đi nhé.]
Nói xong luôn wechat hắn.
Ở phía xa.
Dù biết ấy theo dõi mình, lòng vẫn dâng nỗi bực dọc khó hiểu.
Mới chia chưa bao sao ấy đùa tư không?
Mở avatar Trần Lâm Tịch.
Moments chỉ hiện một đường kẻ cùng dấu chấm.
Lục Nhiễm bên cạnh nắm hắn, giọng ai oán: vẫn chưa vậy?"
"Xóa ngay giờ."
Hắn Trần Lâm Tịch.
Dù khiến lòng hơi khó chịu.
Nhưng theo đuôi quấy rối thế tốt nhất.
11
Sau đêm đó.
Tôi thêm wechat Xí.
Tưởng rằng chỉ cuộc hội ngộ thông thường.
Ai ngờ từ đó, thường gặp Xí.
Ví bước ra ký túc xá nữ từ ký túc đi tới.
Tan học ra giảng đường, ngoảnh bóng dáng cao lêu nghêu vẫy tôi.
Lúc cười, ngầu lòi.
Nụ hé lúm đồng khiến tim lo/ạn nhịp.
Tối hôm đó, cơm ở canteen.
Hạ cho xem bức tỏ.
Là Xí chơi bóng rổ bị đăng [Cầu c/ứu thần, gặp chàng siêu điển ở sân bóng rổ hôm nay, dám xin liên cầu thông tin ạ.]
Dưới luận toàn [Đồng cầu].
"Cậu xem này, tớ từ khi nhập học liên tục bị treo tường, vậy mà vẫn đ/ộc thân."
Tôi đùa cợt: "Đã thế để tớ tiêu nội bộ luôn đi?"