Khi tượng cảnh tượng diễn ra, thấy m/áu sôi sục.
Nụ của Thẩm Tri Quyền nhẹ nhàng trán tôi: "Ôn Thuật, muốn, đều đã xếp cho rồi."
"Tất gì muốn, hôm nay... cứ thoải mái làm."
25
Thời bắt đầu đếm ngược.
Dưới mắt của muôn người, dắt vào hội trường.
Những ống kính dài ngắn của các ùa đến.
"Thưa phụ nữ bên cạnh là ai? sao xuất đây? Ông thể lời không?"
"Xin hỏi là bạn gái của không?"
"Trước tin đồn định xin hỏi phụ nữ bên cạnh không..."
Câu hỏi của các nối tiếp nhau.
Nữ chính của đính tức gi/ận bỏ đi ngay chỗ.
Trong đèn flash, ôm lấy eo mắt xuyên đám đối đầu thầm Thiệu Thành.
Có rằng cùng mình thắng một lần.
Anh các diện rằng yêu, cưới vợ suốt đời... từ đầu đến chỉ mình tôi.
Hiện ồn ào, đèn flash chói lóa đến kinh người.
Khi micro chĩa vào vốn đã căng tinh thần suýt nữa ngất đi.
"Xin hỏi hai đã đến nhau như nào? Xin hỏi ban đầu sao thích nhau?"
Tôi nở một nụ cười trên môi, thực ra, khó coi hơn khóc.
"Có là vì... bộ thật sự của họ."
"Anh... ấy à?"
Các ngơ ngác, giơ tay chỉ về phía hình lớn hội trường.
Ngay lúc đó, trên hình từng tấm k/inh h/oàng.
Khuôn phụ nữ bị che đi, trên cơ thể trần truồng đầy vết thương do bạo sáng mắt là gì đã xảy ra.
Tất mọi diện đều phát tiếng kinh ngạc. Còn đạo mạo kia đằng xa, ngã vật xuống đất.
"Em đi/ên ngay!"
Lý siết vai mắt ngập sự kinh ngạc và hiểu.
Tôi cười "Sao, rồi? thấy két của Và... là đã gửi cho mẹ đúng không?"
Lý bịt miệng tiếp. ngay giây phút sau, giọng thu trước từ thiết bị thanh của hội lên.
Sự thật, vào lúc cùng gian.
26
Không tình đầu, tình yêu động nào.
Lý Thiệu Thành trước giúp chỉ thấy khi mẹ t/ự s*t.
Bởi đã... tổn thương mẹ sâu sắc.
Sau khi hành mẹ đến mức người, chụp để dọa.
Đối lực lớn như bà thể chống cự, cùng buộc lấy một ham c/ờ b/ạc.
Nhiều năm sau, khác tình sâu nghĩa nặng, nhung tình đầu thành.
Ngay con trai vậy.
Vì vậy khi tình thấy đó, ý duy nhất khi gửi sao đi là: dọa mẹ đừng bao giờ xuất trước họ.
Anh mình điều tra hung thủ, mới là chủ mưu.
Tất này, nếu khi mẹ mất thấy nhật của bà, chút nào.
Thẩm Tri Quyền xuyên đám c/ứu khỏi tay Tuân.
Anh gập tay sau, khiến gối xuống đất.
Lý đỏ giống như lần đầu gặp mặt.
"Tại sao... yêu anh."
"Yêu? Em chưa từng yêu anh."
Tôi cười, tháo chiếc nhẫn kim trên tay, ném mạnh vào xươ/ng mày ta.
Lúc đeo cho hỏi: "Ôn Thuật, yêu không?"
Lúc đó hỏi lại: "Lý tình nguyện bên lâu như hiểu rõ mọi sở thích và thói quen của yêu... gì nữa?"
Lúc đó chắc đến.
Còn h/ận.
Chính nỗi h/ận trời cao đã giúp bên ngày ngày khác.
Ý đ/ộc khiến gửi đó đi? Mỗi khi đến, khỏi r/un r/ẩy.
"Em đến gần chỉ để thu thập chứng cứ. Còn như mong đã yêu em."
"Lý khi phát mã két là tên vui đến không?"
Tôi ngửa cười nước "Thật uổng chịu buồn nôn bên lâu như vậy..."
"Nhưng rõ ràng dị ứng cái gì... cô ấy, chỉ thôi..."
Lý cúi đầu, nước mắt rơi lã xuống đất.
Khi cảnh sát dẫn đi, mới thấy rõ khóc thảm hại nào.
Trước khi xe cảnh sát, đến gần giọng chỉ hai chúng nghe thấy: "Anh sao rõ thứ dị ứng không?"
"Bởi từng ngày, đều tượng gi*t cách đó!"
27
Sau đính khắp nơi đều là tin tức về hai con Tuân.
Vốn dĩ ty đã nguy nên mới cách nhân thương mại. Sau này, toàn phá sản.
Lý Thiệu Thành vào tù, Thẩm Tri Quyền thôn tính ty thành quỹ bảo vệ phụ nữ, để giúp cô gái bị xâm hại và rối.
Điều ước từng x/in lần, cùng thành thực.
Tôi đến tù thăm Thiệu Thành một lần, mới vào đó vài ngày, đã g/ầy gò người.
Nghe tù, kh/inh nhất vào tù ứ/c hi*p phụ nữ trẻ quả đúng như vậy.