【Làm sao chuyện đó được, không thấy cố nhịn sao?】
Khóe miệng gi/ật giật. Nghĩ đến việc phần việc mình, chỉ nằm ườn như khô trong chương trình thể số tiền quyên góp khổng lồ rồi rút lui. Trong lòng vui không tả xiết, muốn phá lên.
Đúng này, luận livestream ào ào xuất hiện:
【Chuẩn đét, khóe miệng khó đ/è hơn cả khóa AK!】
【Này ý ánh cứ vào lưng Ánh nhìn đâu trong sáng, như tượng đ/á ngóng vợ vậy.】
【Sao thấy ánh hơi uất ức thế nhỉ, chuyện vậy?】
【Trời ơi, thấy. nhìn Song, đằng sau Liễu Nguyệt nhìn chằm chằm!】
【Mắt ở đâu, tim ở đó. chúng được xem tam giác tình thực tế à?】
Đúng này, tiếng động vang phía sau.
Tôi quay đầu nhìn lại.
Hóa Liễu Nguyệt làm đổ ly nước bàn, nước đổ Triết.
"Xin lỗi, tại em bất cẩn quá."
Cô vừa xin lỗi vừa vội vàng lấy khăn giấy cho anh.
Nhưng bị đưa ngăn lại.
Anh lùng chiếc khăn tơ chậm rãi nước sơ mi. Khi cử động, cổ hơi lệch chiếc cổ dài thanh tú. Một hình trái tim đỏ au ra.
Tôi đứng ch/ôn chân, trợn nhìn y hệt đêm qua bạn trai có?
Đúng ngẩng lên, ánh chạm nhau.
Bình luận bùng n/ổ:
【Giao diện giây đã thấy lửa điện, chắc chắn tình!】
【Chú ý đi, cổ dấu kìa.】
【CP đẹp không lẽ vừa từ xuống đã chạy đến ghi hình?】
【Dừng lại đê, fan cứng đối chuyện này! Song nhà gh/ét đâu phải ngày.】
【Cả giải trí đều không đội trời chung. Nếu họ yêu nhau lợn leo cây! Tôi tin với Liễu Nguyệt hơn.】
MC thấy lượng tương tác tăng vọt, sáng tiến đến hỏi:
"Trình đế, xin hỏi đỏ cổ đâu ạ?"
9
Cả quay phăng phắc.
Trình khẽ mỉm cười, ánh ý nhị:
"Mèo hoang nhà nghịch ngợm đấy, đừng chê cười."
Nói rồi nhìn không chớp. Tôi nóng bừng, vội né ánh nhìn nồng nhiệt ấy.
"Song chị, em ngồi cạnh chị được không?"
Tống nam phụ mới cất giọng ấm áp.
Tôi gật đầu nở nụ thân thiện.
Theo kịch bản, đội, Liễu Nguyệt đội kia. Nhưng Liễu Nguyệt chiếm chỗ, đột ngột xin rút lui lý sức khỏe.
Cả ngày ngồi lặng theo dõi làm tìm, tặng quà, ăn tối lãng mạn. Bình luận không nghỉ:
【Xót sắp vỡ vụn rồi.】
【Mắt đế như camera theo dõi, đi đâu nhìn đó.】
【Song làm ơn quay lại nhìn đi!】
Kết thúc buổi định về bãi đỗ xe đ/âm sầm vào bức ng/ực rắn đứng chờ sẵn, ôm eo tôi, kia đỡ chiếc điện thoại máy từ quản lý.
Giọng nói quen thuộc vang lên: "Hai cậu rốt cuộc h/ệ thế?"