Bạn thân của tôi sững người.

Tôi chợt nhận ra, buông tay xuống.

Phải rồi, đừng nghĩ lung tung nữa.

Đừng nghĩ đến hắn nữa.

Sau này chúng tôi chỉ là bạn cùng lớp, không hơn không kém.

11

Sau khi cuộc thi kết thúc, các nam chính dần xuất hiện.

Họ đều xuất thân danh giá, giàu có quyền thế, thuộc hàng đỉnh của giới thượng lưu Bắc Kinh.

Vì tranh giành Tiết Nhượng mà đấu đ/á kịch liệt, nhưng cuối cùng vẫn chấp nhận hy sinh vì tình yêu.

Thế là mọi phẫn nộ đổ dồn lên kẻ nhỏ bé như tôi.

Người đầu tiên chặn đường tôi là Giang Triệu - kẻ bạo ngược nhất.

Tương truyền hắn đã yêu Tiết Nhượng từ cái nhìn đầu tiên khi c/ứu mỹ nhân.

Từ đó như hình với bóng.

Lúc này, Giang Triệu dồn tôi vào góc hẻm, chất vấn về việc tôi cho người theo dõi Tiết Nhượng.

Hắn hùng hổ muốn dạy tôi một bài học.

Tôi quay sang bạn thân, ngơ ngác:

- Ý hắn là... một mình đ/á/nh mười bọn ta?

Bạn thân cũng ngớ người, chỉ vào đầu hắn:

- Chỗ này của hắn có vấn đề...

Giang Triệu từng ngang ngược vì có gia tộc hậu thuẫn, đ/á/nh trăm người cũng chẳng sao.

Nhưng hắn quên mất lần này đã giấu thân phận.

Nhà họ Mạc chúng tôi đ/á/nh kẻ vô danh thì ai trách được?

Nhân tiện xả cơn tức vì lâu ngày không gặp Tiết Nhượng.

Sao thằng ng/u này xứng làm nam chính?

Hai bên giằng co sắp đ/á/nh nhau.

Bỗng thiếu niên tóc vàng xông vào vòng vây.

Cậu ta mở to mắt long lanh kéo tay Giang Triệu:

- Cậu ấy chỉ thích A Nhượng, đâu phải tội gì to t/át? Sao lại đ/á/nh người ta?

Lời nói như hòa giải nhưng đầy gai góc.

Nhìn khuôn mặt búp bê sứ đó, lòng tôi dâng tràn sợ hãi.

Nếu Giang Triệu là trâu cày thì đây chính là cáo già xảo quyệt.

Ánh mắt cáo này chẳng chút lương thiện.

Hắn chỉ mong chúng tôi tàn sát lẫn nhau.

- Mạc Đồng?

Giọng Tiết Nhượng vang lên phía sau.

Tôi cứng đờ người.

Vì cuộc thi, đã một tháng chúng tôi không gặp.

Tôi quay đầu chậm rãi, nhìn bóng người áo trắng tiến gần.

Đôi lông mày hắn cau lại khi phóng tầm mắt quanh đám đông, dừng ở tôi.

- Lần này cậu lại nhòm ngó ai nữa?

Tôi sửng sốt.

Làm như tôi hay thay lòng đổi dạ lắm vậy?

Liếc nhìn vòng vây, tôi nuốt nước bọt.

Đúng là nam chính, ai nấy đều đẹp tựa tranh.

Theo tính cách nguyên tác, dù bỏ Tiết Nhượng tôi cũng sẽ săn đuổi những mỹ nam này.

Nhưng tôi sợ.

Sợ đến mức cảm thấy câu hỏi này của hắn là cái bẫy.

Lại một lần thăm dò xem tôi đã từ bỏ ý định chiếm đoạt hắn chưa.

Nghĩ vậy, tôi ôm ch/ặt lấy thiếu niên tóc vàng gần nhất:

- Lần này tôi thích cậu ấy.

12

Tôi rửa tay đi/ên cuồ/ng!

Rửa! Rửa! Rửa!

Đến khi hai bàn tay đỏ ửng vẫn thấy xui xẻo.

Thiếu niên tóc vàng tên Tô Dương, bề ngoài nắng ấm nhưng là kẻ âm hiểm nhất nhóm.

Mọi âm mưu đều do hắn nghĩ ra, xứng danh Gia Cát thời hiện đại.

Sao tôi chọn hắn?

Vì tuy thông minh nhưng thể lực yếu đuối.

Hiện tại tôi chưa làm gì Tiết Nhượng, hắn chẳng đời nào hại tôi.

Hơn nữa còn phải giữ hình tượng trước mặt người ấy.

- Mạc thiếu, hôm nay tên đó phát biểu, cậu đi xem không?

- Ai cơ?

- Bạn trai cũ của cậu đó!

Giọng đùa cợt vang bên tai, tôi đ/á vào đầu gối bạn thân.

Nhưng cuối cùng vẫn đi.

Vì chính hôm nay.

Khi Tiết Nhượng đăng đàn diễn thuyết, gia tộc họ Mạc sẽ phát hiện thân phận thật.

Tưởng rằng trời long đất lở, nào ngờ buổi diễn thuyết trôi qua êm đềm.

Tôi mải mê ngắm thiếu niên áo trắng trên bục.

Ánh mắt nồng nhiệt, tim đ/ập thình thịch.

Cho đến khi gặp ánh mắt hắn - lạnh lùng vô cảm.

Mọi xúc động trong tôi vụt tắt.

Tối đó, hắn theo cha tôi về nhà.

Đúng hơn là về dinh thự họ Mạc.

Trước khi bước vào phòng, Tiết Nhượng khẽ hỏi:

- Cậu x/á/c định không thích tôi nữa?

Tôi ngẩng phắt đầu.

Ánh mắt hắn thăm thẳm như muốn dụ dỗ tôi nói ra điều hắn muốn nghe.

Phía trước, cha tôi im lặng ngồi xuống ghế sofa.

Tôi đắn đo muốn thổ lộ thật lòng:

Tôi vẫn thích anh.

Nhưng gặp ánh mắt ấy, tôi lại nhận ra đây là cái bẫy.

Chỉ cần thừa nhận, tôi sẽ bị đuổi khỏi Mạc gia.

Mất đi chỗ dựa, ngoài kia lũ lang sói đang chờ...

Nghĩ vậy, tôi ngẩng cao đầu, nuốt nỗi đ/au đáp:

- Chúng ta chỉ là bạn học, tôi không hiểu ý cậu.

Tiết Nhượng ánh mắt phức tạp.

Hồi lâu, hắn mỉm cười gằm nhìn tôi rồi bước vào.

13

Mạc gia tuyên bố tôi là con nuôi, chân chính đại thiếu gia là Tiết Nhượng - giờ đã đổi thành Mạc Nhượng.

Tôi chẳng ngạc nhiên.

Được Mạc gia cưng chiều bao năm, chỉ cần không đụng lợi ích lớn, họ sẽ không bỏ rơi tôi.

Từ đây, tôi cùng Mạc Nhượng chung sống.

Ban đầu hắn đòi mô hình giới hạn của tôi - tôi đưa.

Hắn muốn căn phòng tôi - tôi nhường.

Rồi hắn nói muốn có tôi.

Tôi chớp mắt nhìn hắn.

Lúc này cả nhà đã ngủ say...

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm