Tôi đã thích bạn cùng phòng của mình, Trì Dã.
Chúng tôi như hình với bóng, nhưng cậu ấy là trai thẳng chỉ xem tôi như bạn thân.
Một lần thua cá cược, tôi buộc phải hôn người khác.
Cậu ấy đột nhiên đ/è tôi vào tường với vẻ mặt đen sì: 'Cùng là đàn ông, hôn hắn chi bằng hôn tôi.'
01
Tôi là Lạc Dục Ninh.
Từ bé bị t/ai n/ạn khiến tai phải nghe kém, cậu tôi luôn giữ tôi bên cạnh.
Từ tiểu học đến cấp ba, cậu lo lắng nên luôn nhờ giáo viên đặc biệt quan tâm tôi. Tôi không bị b/ắt n/ạt, nhưng cũng chẳng có bạn.
Tôi biết cậu ấy tốt cho tôi, nhưng tôi không muốn bị đối xử như búp bê sứ nữa.
Nhờ bạn trai của cậu thuyết phục mãi, cậu mới thôi ý định cho tôi học b/án trú.
Dù là khoa Toán, ba bạn cùng phòng đều cao lớn điển trai. Đặt vào Học viện Nghệ thuật cũng nổi bần bật.
Tôi không lùn nhưng hơi g/ầy, đứng giữa họ như trẻ con lạc vào thế giới người lớn.
Họ đối xử tốt, ngầm giúp đỡ tôi, đặc biệt là trưởng phòng Trì Dã.
Ngay từ cái nhìn đầu tiên, tôi đã thích cậu ấy.
Đôi mắt cún tinh nghịch của cậu khiến tôi luống cuống mỗi khi nhìn tôi.
Chưa đầy học kỳ, chúng tôi đã thành cặp bài trùng. Thể dục, lớp chung, câu lạc bộ - đâu cũng có đôi.
Cậu bảo tôi như figure cao cấp, phải giữ bên mình kẻo vỡ. Nhưng cách cư xử lại thẳng như ruột ngựa.
Tôi không biết liệu cậu có cùng suy nghĩ với mình.
02
'Nghĩ gì? Đi vệ sinh cá nhân đi, sắp tắt đèn rồi.' Trì Dã vòng tay qua vai tôi, ngón tay gõ nhịp lên bờ vai.
Tôi gi/ật mình nhận khăn từ tay cậu vào phòng tắm.
'Chăn của cậu tôi lấy nhé!' Giọng cậu vang sau lưng, 'Trường lắm quy định. Quân đội xong rồi mà còn bắt xếp chăn hình hộp.'
'Ừ.'
Tôi lí nhí đáp, nhìn cậu ôm chăn từ giường tôi sang chỗ mình.
Ba hôm trước, giữa đêm khuya khi mọi người đang ngủ, giường tôi đột nhiệt sập. Cả phòng bừng tỉnh.
Trì Dã ở giường bên lao sang kiểm tra tôi có sao không.
Tôi không sao, nhưng giường không ngủ được nữa.
Cậu kéo tôi lên giường mình: 'Khuya rồi gọi bác quản lý cũng vô ích. Tạm ngủ chung với tôi đêm nay đi.'
Cậu đặt tôi nằm phía trong, người quay ra thành giường. Giữa hai chúng tôi là khoảng trống trong chăn.
Đêm đó tôi thức trắng.
Mỗi cử động chân tay của Trì Dã khiến tim tôi đ/ập lo/ạn nhịp. Đến tờ mờ sáng, tôi mới thiếp đi.
Ba ngày trôi qua, giường vẫn chưa sửa.
Tôi vẫn 'tạm trú' trên giường nhỏ của Trì Dã. Để tránh ngại ngùng, tôi kiên quyết dùng chăn riêng.
Đèn tắt. Hơi thở đều đều vang lên bên tai.
Trong bóng tối, tôi bắt đầu đếm. Vừa đến số 99, cánh tay ấm nóng từ chăn bên trườn qua ôm eo tôi. Chân cậu đ/è lên ng/ười, mặt cọ vào tóc tôi thỏa mãn thở dài.
Đợi cậu yên vị, tôi nhẹ nhàng xoay người tìm tư thế thoải mái, chìm vào giấc trong vòng tay cậu.
Mấy ngày nay đều thế.
May mà hai đứa kia kéo rèm ngủ.
Cậu ôm tôi quá tự nhiên. Hôm đầu, tôi đắn đo mãi mới dám hỏi: 'Trì Dã... cậu hay ngủ chung với bạn bè à?'
Cậu mắt tròn xoe ôm ng/ực: 'Đừng hiểu nhầm! Tôi còn zin nguyên từ 2 tuổi đến giờ! Cậu là người duy nhất ngoài bố mẹ được chiêm ngưỡng tôi ngủ.'
Cậu đột nhiên ngượng nghịu gãi đầu: 'Hay tôi ngủ không yên làm cậu khó chịu?'
03
8h có tiết.
7h10 sáng, Trì Dã đ/á/nh thức tôi.
Không phải chuông báo thức, mà là Trì Dã.
Cậu sống cực kỳ điều độ: tắt đèn là ngủ, không dùng điện thoại trên giường. 6h sáng chạy bộ rồi mang đồ ăn sáng về.
Hai đứa kia dậy thì mang 4 phần, không thì chỉ 2 phần chúng tôi.
Trì Dã thích chăm sóc tôi từ A đến Z. Mỗi sáng cậu đều chọn sẵn quần áo đặt trên bàn.
Tôi ngồi thay đồ nghe tiếng nước từ nhà tắm, cảm giác như chúng tôi đã sống cùng nhau cả đời.
Tôi bứt tóc bực dọc: Chắc Trì Dã cũng thích mình? Vì sao chỉ đối xử với mình như vậy?
Trong nhà tắm, tôi dựa tường đ/á/nh răng. Sau tấm rèm, Trì Dã đang tắm.
Tiếng nước rì rào. Cậu vui vẻ hát nghêu ngao.
Đầu óc tôi không kiềm chế được những cảnh chỉ có hai chúng tôi.
Tay chải răng chậm dần. Mặt nóng bừng.
'Ninh Ninh, xem hộ tôi lưng bị làm sao thế?'
Trì Dã đột ngột kéo rèm, trần truồng bước ra.
Cơ thể đầy nam tính phô bày trước mắt!
Ảo mộng thành hiện thực, tôi muốn n/ổ tung tại chỗ.
Cậu quay lưng lại: 'Sao ngứa quá.'
Hoảng lo/ạn, tôi nuốt luôn bọt kem đ/á/nh răng.
Bịt mũi nhìn vùng da đỏ ửng sau lưng cậu, tôi nói giọng nghẹt mũi: 'Hình như cậu bị dị ứng.'
Cậu gãi lưng để lại ba vệt đỏ. Tôi vội quay mặt đi.
'Mùi cậu thơm lắm. Tôi đổi sang dùng sữa tắm giống cậu mà.' Cậu quay người cúi xuống, hít hà trên người tôi rồi thất vọng thở dài.