Tôi và có quay ngược thời gian mươi. Em chân đứng chờ ở ngã tư nơi nam diễn đế thương c/ứu ta: 'Chị ơi, cưới rồi!'
Tôi theo lưng quá khứ việc đầu tiên lại đi tìm ông chứ?
Tất nhiên chọn ki/ếm bộn tiền!
Về sau, chiếm đoạt chồng tôi. huênh mặt tôi, chồng mà tự hào nở nụ nịnh tôi:
'Tổng giám lâu gặp.
Tôi muốn bàn với phim mới đầu tư!'
Ngơ ngác rồi Chị đại tài!
1
'Trình Uyên, cậu đến lớp?'
Bạn học mang phần ăn sáng, thì thào hỏi Ngọc lại trốn học.
Tôi lắc đầu: biết, cũng nhà.'
Nhưng thực ra biết Ngọc ở đâu.
Cô ở chồng tương lai tôi.
Chúng có quay vận mệnh.
Kiếp trước, c/ứu - nam thần điện ảnh gặp t/ai n/ạn. Sau đóng phim, nhờ mối qu/an h/ệ mà sự nghiệp thăng tiến. Năm 36 tuổi, kết hôn với chuyển sang diễn và tiếp tục công.
Trong Ngọc thấy đóng phim đầu tiên liền bỏ việc mẹ xếp cho, đòi nhảy vào giải trí.
Cuối cùng lăn lộn đời, ngoài việc mượn danh có ánh đèn sân khấu, đạt được lại vài phim hơi thỉnh các trang tin nhắc đến.
Trình Ngọc luôn rằng nhờ c/ứu tuổi.
Vì vậy vừa xuyên về, bắt mẹ nh/ốt nhà.
'Em sẽ đi c/ứu cưới em.
Dù có trở lại, mẹ vẫn sẽ ưa chị, cũng sẽ em!'
Tôi thấy tức gi/ận, thái độ mẹ qua một đời, giờ rõ như bàn tay.
Kiếp trông chờ gì ở họ, chi bây giờ.
'Em rất muốn lấy à?'
'Đương nhiên, thì mạng đây gì!'
Qua cửa kính, mặt Ngọc ảo nhưng giọng nói rành rọt: 'Trình Uyên, cố tình tận mắt chứng kiến đấy.'
Hả? Cái gì cơ...
Tôi bụm lộ cười.
Ai nổi, một giấc dậy trẻ lại đ/au đớn.
Em n/ão phẳng nhưng dùng đúng chỗ cũng huy được uy khủng khiếp.
Để yên tâm, giả vờ vật vã kéo nắm cửa: 'Sao có thể vậy với chị?
Hứa sẽ đâu!'
Trình Ngọc ngẩng cao đầu: 'Lần này, có được em.'
Trình Ngọc đi khô mắt giả tạo.
Nhìn căn quen mà lạ, tiếng.
Tuyệt quá.
Được sống lại một đời, rảnh đi tìm ông nữa?
Tất nhiên tận dụng sửa sai tài rồi!
Hơn nữa, đâu phải hạng tử tế.
2
Tối tan Ngọc nghỉ nên lái xe đón.
Nhưng quá quen với kiểu xử này.
Bởi vì, họ phải mẹ ruột tôi.
Kiếp tốn rất thời gian mới tra ra, Ngọc - Minh Hải thực chất chú tôi.
Bố mẹ mất, họ thừa kế toàn tài sản, ngoại vẫn nói con ruột.
Nhỏ từng mắc mẹ xử tệ với mà cưng chiều Ngọc, sau mới vốn cùng huyết thống.
Trình Minh Hải cảm thấy nhận nuôi có lỗi với Ngọc, vốn con một nay lại có thêm tôi.
Sao họ nghĩ nhà họ tiêu tiền mẹ tôi?
Kiếp trước, họ bưng bít, biết sự thật thì Minh Hải dùng tiền mẹ mở ty hưởng lạc đời.
Nhưng giờ đây, mọi thứ vẫn kịp.
Cảm ơn Ngọc, dùng n/ão phẳng lỳ giúp hoàn giấc mơ này.
Dù biết đ/á/nh gì có năng nghịch chuyển thời gian, nhưng sao, miễn phải sinh được.
...
'Cô muốn vai?'
Nhân cửa đầy nghi hoặc: 'Đây tin nội bộ, biết thế nào? Đừng phá rối, đi đi.'
Tôi cười: 'Sao thử? Anh có thể hỏi diễn, biết đâu ổng cần như tôi.'
Buổi vai bí mật này, kiếp phim đoạt giải Oscar mới lộ.
Bộ phim c/ắt vai diễn quan trọng diễn tìm được diễn hợp.
Kiếp trước, ổng từng nói thẳng nếu gặp sớm vai tôi.
Không cần vẫn có thể đóng phim.
Như dự đoán, diễn Kim rất hài với màn diễn tôi.
Xét kiếp mỗi lần gặp ổng nói vai này.
Ngoài bản ổng, có lẽ nhân vật nhất thế giới.
'Trình Uyên, diễn xuất rất tốt, hoàn toàn giống tân binh đóng phim bao giờ.'
Đạo diễn Kim đoạn video vai qua WeChat.
'Cô tài diễn xuất từng gặp!'
'Cảm ơn diễn.'
Tôi khẽ điện thoại, đây phải tài mà món định mệnh.
3
Khi nhận vai, Ngọc vẫn quấn quýt Viễn.
Cô bỏ học suốt, ngày ngày chạy tới lui bệ/nh.
Bởi tim chiếm lấy nam thần quan trọng hơn cả.
Còn chọn tạm nghỉ học.
Sau hoàn thủ tập trung nghiền ngẫm kịch bản chờ vào đoàn phim.
'Trình Uyên, định nghỉ học đi tìm chứ?'
Trình Ngọc lạnh: 'Hiện biết ai, có đến cũng vô ích.'