Yương Yương

Chương 7

31/07/2025 23:48

Tôi quay lại nhìn cô ấy: "Dù có phải do tôi làm hay không, những chuyện bị phơi bày đều là việc cô và nhà họ Vân các người đã làm, đúng không?"

"Cô..." Vân San San tức gi/ận, "Tôi cảnh cáo cô Ôn Uyển Uyển, đừng có ép tôi vào đường cùng, bằng không..."

Lời của cô ta chưa dứt đã rảo bước rời đi trên đôi giày cao gót.

Tôi nhìn theo bóng lưng cô ta, lòng trĩu nặng.

Có một câu của Thẩm Chu khiến tôi rất đồng tình.

Đó là: Vân San San cực kỳ đ/ộc á/c, còn hơn cả những gì tôi tưởng.

Kiếp trước cô ta hại ch*t ba mẹ và anh trai tôi, rồi lại hại ch*t tôi.

Kiếp này...

Nghĩ vậy, vừa về đến nhà, tôi lập tức nghiêm túc yêu cầu ba mẹ và anh trai hạn chế ra ngoài gần đây, nếu đi thì phải mang theo bảo vệ.

Họ chẳng hỏi gì, chỉ tuân theo sắp xếp của tôi.

Dĩ nhiên, tôi cũng thuê bảo vệ cho bản thân.

Thế là khi hẹn hò với Phó Quân Dịch.

Nhìn đám bảo vệ đi theo tôi như hình với bóng, Phó tổng không vui.

Dù vẫn giữ khuôn mặt vô cảm.

Nhưng tôi nhận ra sự không hài lòng qua đường nét nhíu mày và khóe miệng hơi cong của anh.

"Gh/en rồi à?"

Vốn chỉ hỏi đùa cho vui, nào ngờ anh gật đầu: "Ừ."

Tôi đành làm bộ đáng thương: "Nhưng em thật sự rất sợ ch*t mà!"

Anh lập tức vui vẻ trở lại.

Và vung tay điều thêm vệ sĩ riêng của mình cho tôi.

28

Thẩm Chu đạt danh hiệu ảnh đế sớm hơn kiếp trước.

Trên sân khấu, khi MC hỏi anh có muốn cảm ơn ai không, ánh mắt anh đậu xuống tôi.

Vân San San ngồi không xa tôi cũng nhận ra điều này.

Vốn đang tự tin ngồi thẳng lưng chuẩn bị đón nhận ánh nhìn ngưỡng m/ộ, cô ta siết ch/ặt tay vịn ghế.

"Người tôi muốn cảm ơn là... Vân San San, nếu không có cô ấy, sẽ không có ngày hôm nay của tôi..."

Nghe thấy tên mình, Vân San San thở phào nhẹ nhõm.

Cô ta liếc tôi đầy hằn học rồi bước lên sân khấu.

Hai người trên sân khấu đều sở hữu ngoại hình xuất chúng, nhưng tâm địa cũng đen tối như nhau.

Tôi không khỏi sốt ruột.

Sốt ruột muốn hai con q/uỷ này sớm xuống địa ngục!

29

Lễ trao giải thật nhàm chán, nhưng với tư cách nhà đầu tư của vài bộ phim đoạt giải, tôi vẫn ngồi đến cuối.

Cuối cùng, buổi lễ kết thúc, tôi theo dòng người đi ra.

Trên đường, bất ngờ bị một bàn tay lôi vào gian phòng kế bên.

Là Thẩm Chu, anh ta lập tức bịt miệng tôi, ra hiệu im lặng rồi nóng vội nói: "Uyển Uyển, trên sân khấu anh tỏ tình Vân San San chỉ để tạm thời dỗ dành cô ta, em biết mà, anh..."

Tôi giẫm mạnh lên chân anh ta.

"Á!" Anh ta kêu đ/au, buông tay khỏi miệng tôi.

Tôi định đ/á vào chỗ hiểm của anh ta, nhưng có người đã nhanh chân hơn, một cú đ/á hất anh ta bay ra.

Là Phó Quân Dịch.

Anh che chở cho tôi, lạnh lùng quát Thẩm Chu: "Cút!"

Thẩm Chu nhìn tôi với vẻ mặt u ám, rồi nói: "Uyển Uyển, rồi sẽ có ngày em tự tìm đến anh."

30

Chẳng mấy chốc, tôi hiểu ý Thẩm Chu nói tôi sẽ tự tìm anh ta là gì.

Anh ta dùng số điện thoại mới nhắn tin cho tôi: 【Anh có bằng chứng phạm tội của Vân San San, đủ để lật đổ cả nhà họ Vân. Muốn thì đến đây tìm anh.】

Kèm theo một định vị, vị trí là trên biển.

Suy đi tính lại, tôi vẫn quyết định đi.

Mỗi ngày sau khi tái sinh, tôi đều sợ, sợ gia đình lại gặp chuyện bất trắc.

Nên tôi khao khát giải quyết mối nguy Vân San San cùng nhà họ Vân.

Theo chỉ dẫn của Thẩm Chu, tôi đến bờ biển, lên một chiếc du thuyền, rồi được đưa ra một con tàu du lịch lớn giữa biển.

Gần như ngay khi tôi bước lên tàu, du thuyền rời đi.

Trong b/án kính trăm mét quanh con tàu, không còn bất kỳ phương tiện đường thủy nào.

Trong đêm đen như mực, chỉ có ánh đèn từ con tàu chiếu xuống mặt biển, phản chiếu lung linh.

Tôi bước vào khoang tàu, thấy Thẩm Chu.

"Bằng chứng đâu?" Tôi hỏi anh ta.

Anh ta không đáp, thay vào đó là Vân San San bước ra từ góc tối.

Cô ta đầy mỉa mai: "Ôn Uyển Uyển, A Chu là người của em, sao có thể giúp chị được! Thuê bao nhiêu bảo vệ làm gì? Cuối cùng chẳng phải vẫn bị lừa ra đây dễ dàng."

"Em đã cảnh cáo chị rồi, đắc tội em không có kết cục tốt đẹp! Vì thế Ôn Uyển Uyển, mọi chuyện hôm nay đều do chị tự chuốc lấy!"

Nói rồi, cô ta vẫy tay.

Hai gã đàn ông lực lưỡng đi theo tiến về phía tôi.

Tôi quay người định chạy, nhưng cánh cửa phía sau đã đóng kín từ lúc nào, không lối thoát.

31

Các gã đàn ông đã giơ tay ra, thì Thẩm Chu lên tiếng: "Khoan đã."

Nụ cười trên mặt Vân San San tắt lịm, cô ta nhìn anh ta: "Sao, không nỡ?"

Câu nói giống hệt kiếp trước, nhưng Thẩm Chu không còn khúm núm nịnh nọt, mà gật đầu: "Ừ, không nỡ."

Vân San San cười gằn trong phẫn nộ: "Dù sao cô ta cũng sắp ch*t, thà cho anh hưởng còn hơn người khác, thế nào?"

Vốn là lời châm chọc, Thẩm Chu lại gật đầu: "Được."

Rồi bất chấp khuôn mặt gi/ận dữ méo mó của Vân San San, anh ta kéo tôi vào phòng bên cạnh.

"Rầm!" Cửa phòng đóng sập.

Anh ta lôi tôi đứng cạnh cửa sổ.

Cửa sổ rất thấp, chỉ cần ngả người ra sau là rơi xuống biển sâu thăm thẳm.

"Ở với anh, hay ch*t, em chọn đi." Thẩm Chu nheo mắt đầy nguy hiểm, giọng nói lộ rõ sự quyết tâm chiếm đoạt tôi.

Tôi nghiến răng: "Dù có ch*t, em cũng không ở cùng anh."

Lời nói dứt khoát khiến mặt anh ta tái mét.

Anh ta nghiến ch/ặt hàm, gân xanh nổi lên trán, ngay khi tôi tưởng anh ta sẽ tức gi/ận bóp cổ tôi, thì anh ta lại cười.

"Uyển Uyển, tạm biệt." Anh ta đẩy tôi một cái.

Cơ thể tôi lơ lửng, rơi thẳng xuống làn nước biển—

32

Không rơi xuống nước, mà rơi vào vòng tay quen thuộc.

Phó Quân Dịch ướt đẫm ôm ch/ặt lấy tôi.

Khi thoát khỏi trạng thái hoảng hốt, anh lập tức chèo chiếc thuyền nhỏ đưa chúng tôi về phía bờ.

Con thuyền lắc lư rời đi, hội ngộ với du thuyền của cảnh sát.

X/á/c nhận tôi và Phó Quân Dịch an toàn, cảnh sát lập tức tăng tốc đến con tàu du lịch.

Thực ra, dù đến du thuyền một mình, tôi vẫn mang theo thiết bị điện tử, mọi việc xảy ra trên tàu sẽ được phát trực tiếp cho cảnh sát.

Và cảnh sát sẽ đến c/ứu khi tôi gặp nguy hiểm, tôi chỉ cần câu giờ chờ họ tới là được.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

[BL] Người Yêu Hiền Lành Của Tôi Là Yandere

Chương 45.
Giới thiệu: Tôi là một tên côn đồ trường học, cá biệt lưu manh, vừa xấu vừa thô lỗ, học thì dốt mà quậy thì giỏi. Trên mặt tôi có một vết sẹo dài bên má, nó khiến tôi trông rất hung dữ, doạ các nữ sinh đều khiếp sợ mỗi khi nhìn thấy tôi. Tuy nhiên, cậu người yêu của tôi lại đối lập hoàn toàn. Cậu ấy là nam thần của trường, vừa đẹp trai trắng trẻo lại học giỏi, dáng người dong dỏng cao, thuộc diện nhà giàu, tính tình hiền lành nhu mì còn tốt bụng. Người theo đuổi xếp hàng dài, nhưng cậu lại chọn tôi. Có hai nữ sinh thầm ngưỡng mộ cậu ấy, thấy vậy rất không vừa lòng. Một cô gái thẳng thắn bảo với cậu khi đang ở ngay trước mặt tôi, rằng : "Lam Ngọc, cậu bị gã này uy hiế.p bắt ép phải yêu đương với gã đúng không? Cậu ra tín hiệu cầu cứu đi, tụi mình sẽ giúp đỡ cậu." Tôi biết là cô ta nói dối. Vì nãy giờ tôi liên tục chớp mắt bằng mã Morse, bàn tay lén giơ mấy ngón ra hiệu ét o ét, mà cô ta có nhìn thấy éo đâu. Ngược lại, cậu người yêu bé nhỏ kia tôi nhìn thấy rồi. Đôi mắt nheo lại đầy nguy hiểm. Cứu tôi với, cậu ta là Yandere, tôi mới là người bị ép đây mà, huhuhu. _____ Kẻ si tình lang thang [Người Viết Tình Trai]
79.07 K
4 ĐÀO HOA SÁT Chương 5
6 Tiểu Lỗi Chương 56
10 DẤU HÔN NGỤY TRANG Chương 17.

Mới cập nhật

Xem thêm