Kỳ rất tự nhiên đỡ cặp của tôi. lắc đầu, vặn nắp giữ nhiệt, rót nắp rồi ngụm.
“Không phải đâu anh, thấy đang nên làm phiền.”
Kỳ dừng lại, ánh đăm tôi. trở nên nghiêm túc khó tả.
“Đó lớp lớp anh, ấy đến thông báo về các hoạt động bắt ở trường.”
Tôi “Ừ” thầm nghĩ: Không tưởng đang báo cáo, nghiêm túc thế.
Đến tối, tôi mới câu của cùng bàn.
“Anh ơi, có thể thích kiểu con gái không?”
Kỳ đang ngồi sofa chơi game. Nghe xong câu hỏi, khựng lại. hình lập tức hiện “THẤT BẠI”.
Anh chẳng thèm hình, đưa ánh mờ ảo về phía tôi.
“Xinh đẹp.”
Không câu trả lời chung chung hơn thế. Trừ khi có sở thích kỳ lạ.
“Em làm gì?”
Tôi bước đến đưa cho quả dâu vừa rửa.
“Bạn cùng bàn hộ. Thực ra... ấy cũng khá xinh, gặp không?”
“Hay số liên lạc trước?”
Ánh lướt qua quả đón lấy. Khóe miệng lên ý vị:
“Giới thiệu cho anh?”
Tôi đột nhiên thấy sống lưng, nửa quả dâu trong cũng chẳng dám ăn.
Kỳ chống khuỷu lên hướng về phía tôi. Từng cử tỏa khí thế áp đảo.
Tôi ngồi yên. nắm cổ kéo tôi gần.
“Khương Đồng, thà dành thời đó quan thì hơn?”
Hơi thở áp phả vào tai tôi ngứa ran. Không khí trở nên nóng bỏng lạ thường.
Tôi chớp liên hồi, dám thẳng.
“Quan gì...”
Kỳ cho tôi Vẻ dại thường ngày được giấu kín giờ hiện rõ trong đôi mắt.
“Quan xem có thực sự coi gái không?”
“Hay tại sao đối xử Trần Tứ thế?”
Đầu óc tôi đơ gặp phải câu điền câu thơ mà câu sau.
Tôi gật đầu lí nhí: sẽ quan kỹ từ nay.”
Kỳ thưởng thức vẻ bối rối của tôi, khóe miệng cười khẩy:
“Em vì sao giữ khoảng toàn, chưa bao giờ gần thế này không?”
Tôi im lặng. tự đáp:
“Bởi nếu gần hơn...”
Cổ nơi nắm bỗng nóng Ánh che giấu cảm xúc.
“Anh sẽ em.”
“Như khoảng bây giờ.”
Tôi chiếc bánh bao vừa hấp xong, đầu óc bốc khói. buông ra, tôi lùi xa hai mét.
“Dọa rồi hả?”
Anh thư thái lơ đễnh xoay cầm chơi game.
Tôi gật đầu, gượng nói: coi trai...”
Kỳ đáp: từ nay đừng gọi nữa.”
Anh cửa sổ đen, trống rỗng:
“Anh chưa bao giờ thích mình.”
“Nếu có hôm nay, có lẽ sẽ giấu kín.”
Bóng lưng đ/ộc dưới ánh tôi chợt câu từng được nhiều làm ký:
“Yêu thầm cuộc chiến mình, vở kịch đ/ộc diễn.”
23
Lời lộ của tôi mang. Sáng hôm sau, tôi cố tình dậy sớm đi bộ đến trường tránh.
Giờ nghỉ trưa điện thấy tin nhắn:
Kỳ Châu: “?”
Kỳ Châu: “Trốn hả?”
Tôi viện cớ: nay lớp họp tổ, đón đâu.”
...
Tan học, vẫn đứng đợi ở cổng. đeo cặp tôi, rót vào nắp đưa cho tôi. nhiên:
“Dù gặp, cũng về mình.”
Đầu ngón làn da ngắt. mặc mỗi áo hoodie.
Tôi lắp mặc ít...”
“Ô! ca!”
Một c/ắt ngang. thấy học sinh khối 12 - vốn nổi tiếng lùng - đang khoác vai Châu.
“Đây gái cậu hả?”
Tôi qua loa. Hội tiếp tục đùa:
“Hai tháng gặp, cậu phục hồi tốt nhỉ? Thoát bóng thất tình rồi à?”
Kỳ gạt hắn ra, lùng: “C/âm miệng, biến đi.”
Hội vẫn tình giải thích tôi:
“Cậu ấy cứ lầm lũi thích người. Hai tháng tin ấy có trai, suốt tháng trong bar rư/ợu!”
Hai tháng trước... Đúng lúc tôi hẹn Trần Tứ bị phát hiện.
Kỳ tôi, đe “Muốn à? Để tao mày đầu th/ai nhé?”