Mẹ Thược Dược

Chương 9

15/06/2025 07:52

Bữa cơm tất niên, chúng tôi ăn ở Cậu và dì đều khuyên tôi:

- Người thầy bọn cậu đã dò hỏi kỹ rồi, phẩm sự tốt.

- Nghe nói lần trước ngồi chung xe tải đã ý chị, hiểu chị, lòng cưới về.

- Chị đ/ộc thân thế cũng không ổn...

Mẹ cười: Sao nhất định kết hôn chứ?

- nuôi Bối được, tự lo cho mình được, một mình thoải vô cùng.

- Không hạ đàn ông, thể đọc tập, xem chiếu bóng trời.

- không kết hôn, cũng chẳng con, Bối đủ rồi.

Ánh mắt lúc ấy định, không ai lay chuyển được. Đẹp đẽ cả nữ chính phim truyền hình.

Mùng hai Tết rời cậu, cậu tôi ra góc lén trăm đồng:

- Cầm đồ thích, đừng nói với dì.

- giỏi, sau nếu sự không già trách nhiệm con, hiểu không?

Tôi gật hiểu.

Sau Tết lại, nhận việc ghi chép xuất nhập kho. Xưởng nhỏ không củ, một nhiều việc chuyện thường.

Người trước lý kho hay sai sót, nhớ Thế đảm nhận luôn.

Đồng nghiệp chê: Chẳng tăng lương mà hăng thế.

Tôi cũng không hiểu. Nhưng thầm: Không tăng lương nhiều điều.

- không công cả đời, lý.

Những ngày thường xử lý thống kê số một hai giờ sáng. Đồng nghiệp xưởng lén cười nhạo:

- Hăng thế chẳng lẽ bà chủ?

- qua loa cho xong được, bà đầu thật.

Nhưng quả rõ rệt. Kho ngăn nắp hơn, sổ mạch, đồ dễ dàng, xưởng tăng vọt.

Giám đốc vui lén tăng lương cho mẹ. Cấp cho phòng nhỏ, chúng tôi không tạm nữa.

Mẹ ấy ngọn đèn. Mỗi tôi đuổi theo thần tượng, chơi điện ra bạn bè, lại nghĩ về mẹ.

Xuất phát điểm thấp, chẳng ai đỡ. Nhưng vẫn không ngừng leo lên, chưa từng bỏ cuộc.

Mẹ toán đọc, không thừa. cố gắng tôi sao dám lười biếng?

Hè lớp 6, 'đầu tư lớn' mời viên Đại Chiết Giang tôi học. Chị ảnh tôi rất nhiều.

Chị dạy tôi cách phương pháp, luật thay vì Nhờ đó, tôi khỏi kiểu mông không trọng tâm.

Mẹ khoe với giám đốc về sự bộ Sau Tư cũng luôn Triết Viễn. Cậu ấy cũng bộ rõ.

Nhiều năm sau, mạng xã hội phát triển, tôi xem clip phong giáo viên đặc cấp. Đúng thiên phú giáo.

Lên lớp 7, tích tôi vọt lên nhanh Từ hạng 250 lên 200 rồi 100. Cuối kỳ I lớp 9, tôi đạt hạng 85.

Chưa xuất sắc nhất, so với hạng 300 lúc nhập đã bước nhìn phiếu điểm nức nở: Tốt giữ vững thế chắn hạng nhất.

- Cuối cùng cũng chuyện vui rồi.

Đúng vậy. Lúc công việc gặp nhiều trắc trở. Xưởng tre gặp khủng hoảng.

Tre tái nhanh, dùng vật thân thiện trường. Nhưng tế, tre vật đắt gỗ. Thời các phát triển bừa giá cả yếu tố chốt.

Những yếu tố hư danh. Thực ra dấu đã xuất hiện từ lâu.

Giám đốc chạy khắp các hội chợ, thuê nhiều gian trưng bày quả kém. Kho chất đầy nguyên phẩm tồn đọng, xưởng không nhận đơn hàng.

Đã thải phân nửa vừa dây chuyền, vừa kho và Giờ viên kỳ tiếng nói xưởng.

Giám đốc đ/au đầu mức cố chiếc Santana trả tiền thuê Tiền thuê đóng tháng ba năm sau.

Nếu không xoay chuyển tình xưởng đóng cửa.

Tết năm đó, dân làng lại xì xào:

- Xưởng tre thải nhiều sắp lượt Phân rồi.

- Hai năm trước cao không chịu giờ qua 35 khó lắm...

Bà nội hả hê: Đáng đời, sao trước kênh kiệu thế.

- Giờ mình mấy cân rồi chứ?

Mẹ đ/âm thẳng tim bà: Vương năm nay sáu mươi rồi, không ngày thấy cháu đích tôn không?

- Sơn tái hôn gần chục năm rồi, bà vẫn chưa động tĩnh gì à?

- Lần trước tôi Sơn khám, nó đã chưa?...

Bà nội tức thở không ra hơi.

Những ngày Tết, TV luôn bật. không xem, nghe tiếng động cho vui.

Tôi nhớ hôm mùng bốn Tết. Bản tin thời sự tin về hội nghị vệ ở nước ngoài, trưng bày các vật xanh...

Mẹ đang vệ dở, hớt hải quần chạy vào phòng khách xem hết bản tin, rồi điện thoại gọi cho giám đốc Cao:

- Giám đốc, chúng nước nhận đơn đi!

- Người nước trọng vệ trường, họ mình!

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm