Tuyết Rơi Trên Núi Nhớ Người

Chương 7

20/06/2025 14:07

Hệ thống lược đã chọn Diên, hỏi có muốn không. Cái giá phải trả phải mọi thứ ở giới thực, xâm nhập tiểu thuyết với thân phận người ngoài cuộc.

Thân x/á/c hiện thực đã ch*t, vì vậy h/ồn xuyên qua sách, trở vật truyện. Nhưng Diên biệt, để thoát khỏi sự kh/ống hệ thống phải dùng h/ồn nhập sách mà trở bất vật nào.

Lựa chọn nhập sách, mọi thứ ở hiện thực xóa sạch. Nhưng nếu công, sống bên giới sách.

Mạnh Diên hệ thống lược biết được tình cảnh tôi, do dự lâu. Dù đã quên anh, quên hết kỷ niệm chúng tôi. Anh vẫn vui lên đường.

Sáu bước đi khắp giới giới này. Cuối tìm khu m/ù hệ thống ở rừng tuyết. Anh đặt tên cho này 'Niệm Khanh Sơn'.

Anh dựng lên gỗ đúng hình dung trước đây tôi. Sợ hoạn phá hủy khu toàn, mình ch/ặt cây tạo vành cách ly. tất cả, lặng lẽ bên tôi.

Khi Diễn Tá s/ỉ nh/ục rơi, gửi tờ khăn giấy, ly nước câu chuyện lạnh lùng... Những hơi tưởng người lạ hóa đều sự đồng thầm lặng anh.

Nhờ lợi đã đọc tiểu thuyết, đầu tư hào quang nam chính, ki/ếm được nhiều tiền. tiền ấy vàng, tặng cho - người nhặt về tuyết.

Tôi con nghiền tiền luôn biết Số vàng này có ngoan ngoãn ở tuyết đủ năm. Nhưng biết, nguyên chính bản thân anh.

Anh tất cả chỉ để cái tất yếu mất trí nhớ, nhưng bản năng anh. giấc mơ xuân đêm đêm vừa ảo tưởng, cũng nỗi nhớ.

Tống Dữ vĩnh viễn Diên, dù lặp nghìn vạn lần. biết, cũng vậy.

16

Diễn Tá và hai tay cảnh sát đ/ốt rừng. Ban đầu họ rời tuyết nhồi m/áu tim. May sao khắc quyết Diên kịp đến, đi khu toàn.

Sau hồi cấp c/ứu, kéo cõi ch*t trở về. Nhóm Diễn Tá ba tù. Biết tin này, Diên nhìn tôi:

'Hắn ở tù ba tình tiết Bạch D/ao lái xe ch*t xảy ra, cốt kết thúc. Khanh có lẽ em phải ở với rồi.'

Tôi phúc:

'Chỉ cần được bên anh, lâu cũng được.'

Ai ngờ vài tháng sau, Diễn Tá dùng qu/an h/ệ xin bảo lãnh bệ/nh. Ngày đầu tù, Bạch D/ao đúng kịch bản đ/âm xe lao xuống vực.

Hai người ch*t. này cách lúc nhảy vực hệ thống 'tiêu diệt' vừa tròn năm. Đã lúc cốt kết thúc.

Mạnh Diên nắm tay tôi, cẩn trọng dẫn xuống núi. Đi trấn núi, vẫn có tiếng hệ thống vang lên. Còn tôi, vẫn vô sự.

'Tự do rồi!' ôm Diên reo lên, 'Chồng ơi, cốt kết thúc rồi! Em còn hệ thống kh/ống nữa!'

Mạnh Diên khẽ đáp lại, hôn lên mày tôi. Xung quanh hoa rực rỡ, xuân sắc đương thì. Mà nhìn tôi, mãi như thế.

- Hết -

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Giả vờ là trai thẳng

Chương 17
Tôi và Lâm Nghênh là anh em thân thiết suốt 20 năm trời. Tôi đã chứng kiến cậu ấy từ một thằng nhóc tè dầm, chỉ biết níu lấy chân tôi mà khóc nhè, lớn lên thành một tên hoa tâm trăng gió. Tên khốn đó chẳng phân biệt nam nữ, tình nhân đổi như thay áo mỗi tháng. Chỉ cần cặp mắt đào hoa kia khẽ cong lên một chút, đám người tình vừa bị đá cũng lập tức nguôi giận, như thú cưng bị chủ vứt bỏ, cụp đuôi bỏ đi. Lâm Nghênh không có trái tim, điển hình của kiểu người né tránh tình cảm, hễ tình cảm quá mức là cậu ấy lại thấy phản cảm. Vì vậy, tôi sẽ không để cậu ấy biết...Tôi thích cậu ấy. Dù sao tôi vẫn luôn giỏi che giấu, cũng chẳng muốn đánh mất thân phận bạn thân suốt 20 năm nay. Cho đến một ngày, tên khốn ấy mắt say lờ đờ, cứng đầu chen vào lồng ngực tôi, ngẩng khuôn mặt xinh đẹp đầy tủi thân lên, chất vấn tôi: “Tại sao cậu lại là trai thẳng chứ?”
146.6 K
2 Ca Nhược Chương 9
3 Da Qúy Phi Chương 22
6 Tiệm Mộc Nhĩ Chương 20
7 Thần Hộ Mệnh Chương 35
8 Cố Chấp Chương 25
11 Cáo Và Sói Chương 23
12 Tàng Bệnh Chương 17

Mới cập nhật

Xem thêm