Ăn khổ không phải là phúc

Chương 1

06/06/2025 15:35

Nhà có bốn bố năm cái bánh bao làm bữa sáng. thẳng tay gắp ba cái phần lại ấy bố người một cái, bắt ăn cháo thừa từ trước.

Tôi cúi lau nước vẫn lải nhải bảo ki/ếm tiền khó khăn, bắt học cách khổ.

Bố đùng đùng bàn lên: 'Khó thế sao thấy đi ăn mày!'

1

Tôi cách nhau sáu tuổi, nhưng cách đối xử chúng hoàn toàn biệt.

Từ khi nhỏ, đã nhắc nhở nhà mình nghèo, bắt rèn thói quen kiệm.

Bố lại đồng tình, cần như vậy.

Ông trụ gia đình, chuyện tiền bạc để người lớn lo, chỉ cần vui vẻ lớn lên được.

Bố yêu thương như nhau, lần đi công tác về hai.

Tôi yêu bố.

Nhưng lại thích điều đó. Mỗi lần bố chơi áo tôi, đi rồi đem người khác.

Tôi lóc đòi mách bố, liền nắm tay m/ắng một trận, bảo hưởng phúc quen thân, nhà đã khá rồi biết đủ.

Lại những thứ này đem em nghèo, bắt biết hiểu chuyện có lòng nhân ái.

Tôi hiểu tại sao lại làm vậy.

Anh bảo nó biết lý do.

Nó dắt chạy đến trước mặt bố lóc, bạn chê cười có đứa em gái rá/ch rưới.

Mặt bố đỏ gay, trừng mắt hỏi: 'Sao lại có chuyện này?'

'Tôi nhớ nhà mình nghèo đến mức để Huệ cũ. cái trước đâu? Đem ra xem.'

'Mẹ hết rồi, này hợp.'

Ánh mắt lảng tránh, dám thẳng Anh lại lóc: 'Con đâu! Huệ làm x/ấu hổ quá! thích có em gái ăn mày!'

Bố để đến bộ của tiếp tục vấn mẹ.

Mẹ đành thú nhận: đem người ta rồi! tại size vừa Huệ được!'

'Mẹ nó, có hại nó đâu!'

Bố nghiến 'Trương Quế Chi! ngờ khéo đi làm người thế! Lấy của gái đem làm nhân tình, giỏi thật

2

Từ sau vụ mách bố, những món bố bao giờ biến mất nữa.

Mẹ nhưng dám gì, chỉ im lặng mấy ngày liền.

Anh cũng để đến mẹ, ngày nào đi học về cũng dắt đi chơi.

Mẹ ảnh hưởng việc học của bèn vào bếp nấu ăn.

Tôi đứng trên ghế nhỏ r/un r/ẩy đảo nói: 'Huệ Huệ, gái, các nhau. Sau này sẽ làm nên chuyện lớn.'

'Con số phận khổ, gái. Phải khó sau này ra sẽ vấp ngã.'

Tối đó thút thít trong chăn. Anh nghe thấy liền dỗ dành: 'Huệ đừng sợ, đã có ở đây, được b/ắt em.'

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Chơi Cùng Chú Nhỏ Của Bạn Trai Cũ

Chương 21
Tôi bị khiếm thính từ lúc sinh ra. Trong quán bar, Chu Vọng kẹp điếu thuốc bằng một tay, tay kia ôm lấy tôi. Bạn của hắn nhìn tôi một cái, rồi quay sang hỏi Chu Vọng: “Cậu thật sự thích đàn ông à? Thích cậu ta điểm gì thế?” Chu Vọng hờ hững đáp: “Ai mà thích đàn ông chứ? Tôi đâu phải đồng tính. Lần nào hôn cậu ta cũng thấy ghê.” Chu Vọng rít thuốc, nói. Người bạn kia cười cợt: “Nói vậy không sợ cậu ta nghe thấy à?” Chu Vọng cười dịu dàng với tôi, nhưng lời nói ra lại khiến toàn thân tôi lạnh toát: “Cậu ta ghét mấy chỗ ồn ào, mỗi lần đến đều không mang máy trợ thính, không nghe thấy đâu.” “Thế sao lúc đầu còn quen với cậu ta?” “Lần đầu tiên gặp gay ngoài đời.” Chu Vọng phủi tàn thuốc, vẫn giọng điệu hờ hững: “Muốn chơi thử thôi.”
1.33 K
2 Đêm Nghi Ngờ Chương 12
5 Tiểu Thiếu Gia Chương 12
11 Trường Nam Sinh Chương 11.2
12 Phúc Xà Chương 13

Mới cập nhật

Xem thêm