Kiếp Trước Kiếp Sau

Chương 3

30/06/2025 00:26

Tôi đột nhiên mở to mắt: "Trẻ con thì toán sao? oan mai sẽ oan khác. Trạch, anh——"

"Thôi đủ rồi! Nó sai anh chịu buông con hiểu chuyện, nào anh hiểu?"

8

"Bố, con chịu quá..."

Giọng Chu Dịch từ phòng bệ/nh, chúng tôi.

Thẩm vội vàng Chu Dịch vào lòng, quay lưng về phía tôi.

Chu Dịch nhìn đôi mắt tròn xoe đầy vẻ đắc ý.

Phòng bệ/nh hạng sang rộng rãi, nhưng bên trong chẳng chỗ tôi.

Thẩm phát hiện rời đi.

Từ cuối, ánh mắt anh chưa từng rời Chu Dịch.

Đứa diễn xuất hình bị oan ức tận cùng.

Giờ đây chính kẻ x/ấu.

9

Về bảo luật bị qua đêm tài liệu.

Một thuận chuyển nhượng quyền nuôi con.

Một hôn.

Vẫn chọn trong đây cơ hội cuối dành anh.

Cũng cách kết thúc sáu mươi năm ảnh này.

Tôi ch/ặt chân, bất động sofa, rất lâu.

Đồ bàn đã ngắt, về.

Anh dày thích nấu, nên từ cùng nhau, nào bị lưỡng để dưỡng dày anh.

đứa con mẹ nâng niu chuộng.

Học cách sóc Trạch, phải vả.

Nhưng nghĩ kiếp trước, đáng.

Nhưng giờ đây, đã ngờ: chọn rốt hay sai.

11 giờ, anh chưa về.

Tôi hết ăn, mỗi món, tim lạnh phần.

Sau tất cả tay bị vào túi, xách ngoài, đem mèo hoang gần đó.

Nhìn chúng thân thiết gần, bỗng hoang mang: "Mèo còn nuôi thân được, nuôi thân?"

"Mèo con người, nhiều cảm xúc tạp thế."

Một trong trẻo dòng suy nghĩ tôi.

Tôi ngẩng lên nhìn, ánh đèn đường góc phố phủ kín bóng trong ánh sáng ảo, rõ mặt.

Anh thêm, xuống, dùng tay dài nựng mèo.

Tôi bên cạnh, im lặng.

Suốt mấy sau, về, mèo mấy ngày, yêu mèo mấy lần.

Anh tên Bạch Thành, mới chuyển đây.

Khác vẻ lạnh lùng Trạch, Bạch Thành rất vui vẻ, hoạt bát, hài hước.

Việc nào xách túi ngon, anh hỏi nhiều.

Anh giữ cách rất tốt.

Ở cạnh anh, cảm rất thoải mái.

Hôm mèo xong, đứng dậy định về, anh đứng theo.

Thẩm xuất hiện lúc này, mặt nắm tay lôi về nhà.

"Người đàn ông đó ai?"

"Sao cùng nhau!"

10

Anh cố điệu, biểu cảm, nhưng quên lực tay.

Tay bị kéo đ/au bừng.

Nếu nỡ để đ/au.

Tôi chợt chọn kia chẳng chút ý nghĩa nào.

Đã phải tử, còn phải cố chấp, ép buộc tiếp?

"Chúng hôn đi."

Tôi mệt mỏi xoa thái dương: "Tôi sẽ th/ai, tài sản đáng chia, sẽ tranh giành từng xu."

"Chúng tốt đẹp chia tay."

Thẩm sửng người, dường chưa hiểu ý lại, anh mới nắm vai mắt chất vấn.

"Em hôn đàn ông đó phải không?"

"Lục Chiêu Chiêu, tâm thế!"

"Chúng đã kết hôn, đã th/ai anh, yêu khác!"

"Thẩm Trạch, anh diễn đủ chưa!"

Thái sẽ thế.

Anh sẽ kết tội phân biệt trắng đen.

Thẩm Trạch, phải tôi!

Tôi ra, nhìn thẳng anh: "Mấy về, trước, trả lời tin nhắn điện thoại, vừa về đã cớ buộc tội khác."

"Rốt anh coi gì?"

"Anh đợi cúi đợi chủ động xin lỗi Dịch..."

11

"Xin lỗi? sai, tại phải xin lỗi!"

Tôi nhịn lùi lại: Trạch, anh đừng làm buồn nôn nữa không?"

"Chúng tốt đẹp chia giữ chút diện nhau!"

"Tốt đẹp chia tay? Khi xưa chủ động quyến rũ anh, lén nhìn anh, thầm thương tr/ộm nhớ, nghĩ tốt đẹp chia tay?"

Lời cứng đờ người.

Vậy... năm nên động lòng, ảnh thầm anh đều rõ?

Anh luôn xem đùa?

Luôn giỡn tôi?

12

Thẩm mắt: "Giờ anh yêu em, trong lòng em, muốn hôn. Lục Chiêu Chiêu, quá đáng rồi."

"Tôi quá đáng?"

"Chỉ anh thành thật chút, lừa dối anh chút tin tưởng, chúng đã bước này."

"Nhưng Trạch, anh làm được. luôn trách móc chịu nghe giải thích, mệt rồi."

"Tôi muốn chơi chơi gia đình lố bịch này nữa, anh tìm khác đi."

"Ví dụ cô Lý Thiên Chu Dịch thích nhất."

Trong thời anh về, không.

Mà sai dò la hành tung anh.

Khi nhìn bức ảnh thân mật gia đình ba người, nỗi thất đạt đỉnh.

Ban muốn giữ anh chút diện cuối, nhưng giờ, gì nữa.

Gi/ật phăng tấm màn che.

Làm tình cảnh trở nên coi.

Vì anh muốn thế, sẽ theo ý anh.

Nhưng... anh tỏ chịu nổi?

Người đ/au khổ, buồn bã, nên mới đúng.

Thẩm mặt nhợt: "Em nghe anh giải thích, Dịch đang gi/ận dỗi, bị anh để tức gi/ận, nên mới——"

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm