Tôi thành đề nghị: vào trong ngồi thêm lúc đi?"
"Giờ ị liếc nhìn trên tôi, đôi mắt sáng rực, "Trời đất ơi, cái này trai mặc à?"
"Ừ, đúng rồi."
"Mà nhìn còn quen quen nữa! lẽ Diễn?"
"Đúng, sai đâu."
"Trời ạ, dám cả tr/ộm Diễn!"
"..."
Đầu óc nghĩ cái quái gì thế này.
"Sao tr/ộm được? Tớ mà. Vừa nãy đi ngang nên tạm thôi."
Dù x/á/c mà đi qua rồi quay lại.
Khi xong bước từ phòng tắm, Tiếu Tiếu với vẻ đầy tò mò gần: "Hai tình hình gì thế? khai hết cho tổ chức nghe nào!"
Tôi giặt kể chuyện trưa nay cho nghe.
Cô dáng thám tử Conan -
"Vậy chỉ một!"
Cô chỉ về đầy kịch tính:
"Thẩm Diễn thích cậu! đó! Giang Lạc! Sắp trở thành phụ nữ tiên vị đạo học đường thân rồi."
Tôi túc đáp:
"Cô Tiếu à, cơm thể ăn bừa nhưng phét lác nhé."
"Nhưng năm nay chưa từng nghe thấy xử với với cả."
"Có lẽ chỉ thích đỡ khác thôi..."
Lúc này Tiếu Tiếu lấy gương đặt trước "Ôi trời ơi xem đi này, khóe miệng tận tai rồi kìa."
"Có không?"
Tôi sờ sờ mép miệng.
Trong lòng dâng lên chút ngọt ngào.
Ch*t ti/ệt thật.
Hình rung động rồi.
17.
Tối hôm đó nằm trên giường lướt điện thoại.
Vô tình thấy Diễn đăng trạng thái mới.
Là bức ảnh chụp bên rìa sân bóng lúc đêm khuya.
Nhìn góc chụp chĩa đại nhưng vẻ điển trai ngút ngàn.
Cậu nhiên vận động xong, hôi lấm tấm trên cổ gân guốc, ngửa lên uống nước từ bình bằng bàn xẩu.
Đi kèm caption: nhiều nước ấm, ngủ sớm đi."
Phải chăng đang huyễn hoặc?
Sao giác câu này với mình thế nhỉ?
Chẳng lẽ thích tôi?
Ảo giác, chắc chắn ảo giác rồi.
18.
Sau khi khô hẳn.
Tôi nhắn tin hẹn Diễn thời gian và điểm trả áo.
Đến tối.
Có gõ ký túc xá chúng tôi.
Mở nhìn thấy gái, trong số đó hôm trước đã giữ chỗ cho Diễn.
Tôi lịch hỏi: "Xin hỏi việc gì ạ?"
"À cái Diễn đang ở chỗ không?"
"Vâng."
Cô mỉm nói: đi, bảo lấy hộ."
"Ừ được."
Tôi đi lấy chợt thấy ổn.
"Khoan đã, Diễn nhắc chuyện này. Tớ sẽ trả, phiền đâu, ơn nhé."
Cô tức biến sắc:
"Tôi gái sắp thành hợp hơn để nhận này. mau đi!"
Tôi cười:
"Cậu gái ấy? Thế đây!"
Nói xong đóng lại.
Nói phét chả được.
Quay lại, Tiếu Tiếu giơ ngón "Gh/ê đấy bạn!"
Tôi hỏi: đó thế?"
"Là cùng nghe từ chối nhiều lần vẫn buông sau này mặc kệ luôn."
"Thảo nào, tin rồi."
19.
Thẩm Diễn đang đợi xa.
Tôi ôm chưa kịp gần.
Cô gái hôm trước bỗng từ xuất hiện, chạy vọt bên nhanh hơn cả tôi.
Ánh mắt lạnh lùng, chỉ khi thấy mới khẽ nhếch môi: "Đợi lâu lắm rồi."
Tôi rảo bước.
Cô gái kia nhạo: "Thẩm biết hôm qua xưng gì không?"
"???"
Hóa đi theo để tố cáo câu hôm trước.
Thẩm Diễn liếc nhìn ta: "Cô gì?"
"Hôm qua đề nghị trả kết quả từ chối, còn nhận cậu, buồn cơ chứ?"
Thẩm Diễn đảo mắt nhìn đầy ý vị.
Đang giải thích nói: rồi."
"Đây gái tôi, xưng và từ chối yêu vô cô, gì lạ đâu?"
Cô gái ngây người: "Hả? Hai sự..."
Tôi cũng sững sờ.
Thẩm Diễn hiệu mấp máy mắt.
Tôi tức ý, bộ ngượng ngùng vòng qua cánh ấy:
"Anh ơi, mặc ấm quá đi."
"Với trai gì khách sáo."
Thẩm Diễn ch/ặt tôi.
Lần tiên trong đời trai.
Tim đ/ập thịch.
Cô gái kia chặn đường:
"Tôi tin! Trong tiểu toàn giả vờ còn chưa nhau bao giờ!"
Tôi giả bộ chán nản:
"Trời ơi, ngày nào chả hôn, chỉ trước thôi."
"Không tin, ngay đây mới được."
Thẩm Diễn khẽ cúi xuống: "Nào em cái."
Giọng điệu mê hoặc.
Vậy yêu đấy nhé, chiếm tiện nghi đâu.
Tôi nhón lên cậu.
Thẩm Diễn liếm mép.
Ôi trời ơi.
Đừng bộ thỏa mãn thế chứ!
Mặt bừng.
Thấy cảnh này, gái bỏ đi phắt.
Tay chúng vẫn đan nhau.
"Thôi nào, đi rồi, đâu."
20.
Tôi rút ra.
Nhưng Diễn siết ch/ặt hơn.
Cậu kéo mạnh khiến chúi vào người.
"Cô biết không, đây nụ tôi."