15
“Đến rồi, Vân Lĩnh Hoa Tài taxi bật đồng hồ tính tiền, ra dòng tưởng.
Tôi tiền, chúc tài sớm. vui xuống xe xách hành lý giúp tôi, nói mình cũng sắp quê Tết.
Kéo vali nhà, gặp Đoàn Nhiên và dì trong khu vườn. và Nhiên như vừa chợ dì xách túi du lịch như mới đến.
“Dì ơi!”
Dì quay lại, liền buông vật đang cầm, dang chạy tới. cũng rộng đón nhận.
Mẹ vui khi tôi, cười đượm vị đắng. Khi ngang chỉ mỉm cười lịch sự mà cách.
Không ngờ cười ấy khiến ánh mắt bà ngột vỡ vụn. Bà gần như hét lên sau lưng tôi: Thi Ngữ, gặp mà không biết chào sao?”
Ồ? Bà thích làm lắm à?
Tôi ngoái lại, gọi: “Mẹ.”
Vừa chưa?
Mẹ như đ/ấm oải đi.
Vào phòng, choáng váng trước màu sặc sỡ: chăn gối đỏ tủ quần áo cũng dán hồng. Phong cách trang trí này tựa khách sạn tình nhân tiền...
Vừa Đoàn Nhiên tự xông vào. tủ chỉ chỗ trống: “Chị thể cất ở đây. phẩm trên dùng thoải mái. À, tối lạnh thì trên này thêm chăn.”
“Đoàn Nhiên.” ngắt lời, “Đây phòng biết thứ ở đâu.”
Cô không cần giả bộ làm chỉ bảo tôi.
Nụ cười giả tạo Nhiên đóng băng. đi, khóe miệng cô nhech lên đắc khi cô rời đi, lạnh sống lưng, phải chỉnh nhiệt độ lên.
Bữa tối nhiều món, và Nhiên thích. Bà trân trọng bày ra cua sống - món khoái khẩu ngày xưa tôi.
Không đúng, từng thích.
Dì nhíu mày cất sống: “Chị lần trước nó sống bị dạ dày cấp, nước hai ngày đấy. Thi nữa.”
Lần đó khiến ám thật. thè lưỡi: “Dạ không nữa đâu.”
Mẹ ngạc nhiên: “Con bị giờ? Sao không biết? Bố con hay không?”
Sự thật cũng không biết. Lúc nước, dì gọi video tình cờ mới phát hiện.
Mẹ chua nói với bố: “Con gái cưng cũng chia sẻ hết đâu.”
Bố mặc kệ lời nghiến, chăm chỉ bóc bát sú đầy tôi, ông gặm đầu tôm.
Khi dì thức ăn, tặng. khen: “Cháu chọn nhỉ? Đeo vướng dì không?”
“Không hề! thích.”
Mẹ nhìn chằm chằm chiếc vòng, giọng run run: “Thi tặng dì cái này à?”
Dì “Đúng, quà Mẫu thân. thật may đứa con gái hiếu thảo. khi dì ước như Thi con gái mình.”
Tôi cười “Cháu cũng ước dì cháu.”
Mẹ và Nhiên đến mức gần cắn vỡ Khi vệ sinh, phòng chất vấn: “Sao con tặng quà dì mà không mẹ?”
“Con tiền hạn. một ở tỉnh cô đơn, còn và Nhiên không tặng quà à?”
Đương nhiên không, tiền Nhiên toàn dùng m/ua mỹ phẩm.
16
Gần quảng trường mới xây với đài nước âm nhạc. bữa tối, dạo.
Nhiều hàng lưu động b/án vặt, bóng bay... Dù no xiên que nướng vẫn thèm. hỏi người không.
Mẹ “Vừa cơm xong linh tinh gì! Mất vệ sinh!”
Dì vui vẻ: ăn! với cháu!”
Lúc đó người mặc ếch xanh b/án bóng bay. chụp chú ếch đáng yêu. liền m/ua bóng: “Cháu đãi dì xích, dì tặng cháu bóng bay.”
Cô hàng cười: “Hai con tình cảm thật tốt.”
Câu này chạm Bà nhảy dựng: “Tôi mới nó!”
Tôi ôm dì nói: “Đúng ạ, dì xử với cháu còn hơn đẻ.”
Mắt đỏ ngầu, tới chuyện chiếc tay, lắm mới nén được.
Dì khuyên nên xử hơn với mẹ. Dù thường nghe lời dì lần này, để ngoài tai.
17
Trong kỳ nghỉ Tết, Dư Xảo tổ chức họp lớp. Trùng hợp thay, lại cùng giờ cùng quán karaoke với buổi họp lớp Đoàn Nhiên.