Trái Đắng

Chương 2

15/06/2025 03:59

Từ quay lại, rõ ràng bị hoặc.

"Mẹ sinh từ rất sớm, bà ấy mới chưa đầy bốn mươi, thường sóc da dẻ rất kỹ."

Tôi vội vàng nói.

"Anh xem thích mức nào, chí dùng cái để ép thứ cho anh. ấy nhìn ngay từ cái nhìn tiên."

"Chỉ vì con gái bà ấy nên không thể lời này."

"Hơn nữa hơn gấp bội, đảm sẽ hầu tốt cho anh."

"Mẹ tương thông tâm ý, còn hơn đi dụ dỗ cô gái khác..."

Từ bị thuyết phục.

Hắn tứ chi phát óc cực kỳ đơn giản.

Tôi vài câu mà hắn sái cổ.

Hắn nở d/âm đãng, hê nói: "Bảo sao ánh mắt nhìn lúc nào khác lạ."

"Hóa hút rất lớn, con chạy theo anh."

"Tuy có hơi lớn tuổi dung quan trọng nhất vẫn còn đẻ được."

"Cái mông đó nhìn biết phúc sinh con trai!"

Từ phấn khích, lập tức định bệ/nh viện đón tôi.

"Nhưng vết thương bà ấy chưa khéo léo

Hắn trợn mắt: "G/ãy xươ/ng mà Đàn bà làng có đứa nào yếu đuối thế? G/ãy chân vẫn nấu làm việc!"

"Đã làm vợ thì không nuôi loại đàn bà tốn viện phí!"

Lúc này hắn chú tâm vào tôi, thẳng bệ/nh viện.

Nhìn bóng lưng Từ khuất xa, trên môi thêm dị.

Tôi sẽ không con hắn.

Nhưng từ từ.

Hai kẻ hành tệ giá bằng cái thảm khốc nhất.

Tôi số.

"Anh Trần còn không? Khương Yến."

"Em nghĩ thông rồi, đồng ý tạ/ng."

"Nhưng không b/án, mà khác."

"Tiền được, tám hai."

"Chỉ yêu cầu - muốn tự thực ca thuật này."

"À, nghe có quen bên không?"

3

Trước bị b/ắt c/óc, thường làm thêm ở quán

Dù không thích không còn chọn.

Lương ở đây cao nhất.

Mẹ không không chu cấp mà còn đem hết bồi thường bố đi tặng.

Bố - công mỏ - trong vụ sập hầm.

Về lý, không lo học phí.

Nhưng nhất hết cho trẻ vùng

Kể xin, bà vẫn không mủi

Bà m/ắng kỷ: "Mày biết không được trường khổ thế nào không?"

"Chỉ biết nghĩ cho bản thân! Đồ con gái không cần học, sớm muộn cưới."

"Con không có học thức thì đâu vợ?"

Thế thành "đại thiện

Khi phóng vấn, đang ngồi nhà nhai dưa

Trước ống kính, bà tươi rạng rỡ: "Nhịn miếng thịt, giúp trẻ nghèo bụng".

Tôi ăn chay còn suốt rau luộc.

Hậu quả dạ dày h/ủy ho/ại, tóc rụng như trút.

Bà còn cấm ăn

Một đêm đói lả, tr/ộm ng/uội ăn.

Mẹ nổi trận lôi đ/ập bát: "Đồ tham ăn! Nhịn đói chút sao? Tiền m/ua cho trẻ nghèo!"

Bà còn muốn nghỉ học chồng.

"Mày xinh, ít nhất được mươi triệu hồi môn. m/ua nhà cho con cậu mày..."

4

Để duy trì cuộc sống, làm thêm.

gặp Trần.

Bề ngoài ta doanh nhân, thực chất tạ/ng.

Anh ta dụ thận: "Một quả thận giá bốn chục mình chia nhau. Đỡ làm thêm vất vả."

Kiếp trước từ chối. Nhưng giờ tỉnh ngộ.

Nhưng lần này, mục tiêu Từ Quân.

Hắn ba mươi tuổi, cơ thể cường tráng.

N/ội sẽ rất có giá trị.

Tôi liếm môi: Trần, không quả thận."

"Em muốn toàn bộ hắn."

"Anh tên du côn thất học, không có thế."

"Còn hắn? rồi. Đưa bà ta sang xong..."

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Trao Nhầm Nhịp Tim

Chương 11
#NORE Năm thứ bảy bên nhau, Lục Thâm đột nhiên quan tâm đến một thực tập sinh thư ký. Anh ấy nói cô ta chỉnh đốn chốn công sở giống hệt tôi thời cấp ba. Không sợ trời không sợ đất, ngang tàng phóng khoáng. Rồi anh bỏ lỡ tiệc mừng thành công của tôi để cùng cô ta đón lễ Thiếu nhi. Tôi gặp tai nạn xe, ký ức dừng lại trước năm cuối cấp ba. Lúc ấy, người tôi thích vốn chưa phải Lục Thâm. Tỉnh dậy, tôi đưa ra yêu cầu chia tay theo kế hoạch trong bản ghi nhớ. Anh chắc mẩm tôi đang giả vờ, cười nhạt nói: "Đây là em đề nghị chia tay, đừng hối hận." Giữa buổi tụ tập, anh ôm eo thực tập sinh thân mật. Bạn bè Lục Thâm khéo léo nịnh hót, luận bàn chuyện tốt đẹp cho đôi trẻ. Bảo tôi như bà già mệt mỏi, sao sánh được gái tơ duyên dáng. Cánh cửa phòng VIP bật mở. Tôi sà vào lòng người vừa đến, giọng nghẹn ngào: "Sao anh mới tới? Họ trêu em quá!" Rầm! Ly rượu trong tay Lục Thâm vỡ tan. Máu tươi hòa rượu đỏ chảy dài lòng bàn tay. Anh đờ đẫn nhìn tôi, như linh hồn vụt thoát khỏi xác.
Hiện đại
Ngôn Tình
5
Âm Dương Nhãn Chương 17