Nói xong, tôi nghiêng đầu ra hiệu.
Bạch Đình vệ ném ra khỏi cổng.
Lúc đầu tiên cô ta có thể lạc Dã.
Nhưng Dã căn bản không thể nổi số như vậy.
Hiện tại hắn chỉ phế vật vô dụng, thứ đồ không giá trị lợi dụng, đến bữa cơm còn không được bàn - đó gọi gia giàu có sao?
Hắn có thể Đình thứ gì?
Bạch Đình vốn kẻ tham vọng, thấy Dã ra nỗi lập tức buông tha.
Nhìn kẻ th/ù ly tôi món quà trời cho.
Một tháng sau, tôi nhận được khoản chuyển khoản.
Không ngờ Đình thực sự xoay xở được tiền.
Điều tra mới biết, câu đằng sau thú vị.
Bạch Đình nguyện để gia bao nuôi, dù tên đã có nhưng cô ta xem trọng quyền thế hắn.
Đều cả, ý đồ Đình còn không rõ ràng sao?
Châu Dã không cam lòng rơi, luôn rằng Đình ép buộc.
Thế mình xông vào thự gia, đ/âm trúng tên nhát nhưng may không nguy hiểm tính mạng.
Cuối cùng Dã bắt vào ngục.
Nghe nói đó Đình không rơi nổi giọt mắt, ngược lại còn m/ắng Dã nhiều chuyện.
Vụ khiến phu nhân gia biết được sự tồn tại Đình.
Vị đâu hạng tầm thường.
Trực tiếp phơi bày khiến cả thiên hạ đều biết, Đình trở thành con chui đầu vào xó chợ.
Nghe nói Đình còn đăng mạng.
Ngay cả việc cũng dở.
Tôi tìm đến chỗ ở hiện tại Đình, cửa chi chít những dòng tam' vẽ ng/uệch ngoạc.
"Vào không?" Trợ hỏi tôi.
Bởi tôi đã rất nhiều công sức mới tìm được nơi này.
Hiện Đình trung bình tháng chuyển nhà mấy lần.
Tôi cười đầu.
Rồi quay đi gương lạnh băng.
Cô bé lang mến hãy tận hưởng quãng đời còn lại không mấy tươi đi nhé.
-Hết-