Đồng bao giờ ngờ năng lực cô, nhưng hiện không hành động vàng."
"Sau vụ lần trước, cấp thông tin đang tự bảo bản thân, chúng ta hoàn m/ù tịt địch. Muốn ngược cờ, chỉ trông cậy vào cô." Đội Giang nói bằng giọng đầy tâm tư.
"Tôi hiểu rồi, đi."
Cái miệng đáng ơi, vẫn nhờ đây.
"Đồng xin đây địch còn giao không?"
Miệng "Hết sạch!"
10
Triệu hôi: còn."
Đội Giang không chớp mắt: ngày hay ngày kia, ba ngày sau, hay hơn nữa?"
Miệng "Ba ngày sau, hơn nữa!"
"Vậy ngày ngày kia."
Đội Giang: ngày hay ngày kia?"
Miệng "Chắc chắn ngày kia!"
Triệu hứng tiếp "Địa cụ thể?"
Miệng "Đương nhiên không địa như lần trước!"
"Tức địa như lần trước."
Đội Giang đen như mực: sớm thì đỡ vất vả ngày rồi."
Tôi nhau cười.
Quả nhiên đội Giang chinh thắng lợi, mẻ sập m/a túy.
Trần không những bị tên buôn bị dồn vào đường cùng phát, còn đối trát tòa.
Tối hôm đó đội Giang đột nhiên nảy ý định, bảo kiểm xem đội m/a còn nội gián nào lọt không.
Ai ngờ lần kiểm này, vạch ba bốn "người nhà" nhiều thành tích.
Chẳng chiến m/a gặp khó thành viên đội như đổi mạng sống để chiến đấu.
Việc đội Giang nhanh tiêu diệt bọn buôn b/án, thuận tay vạch nội gián, cấp đương nhiên không ngớt khen ngợi.
Ngay cả cũng lưu niệm.
Bố lá khách ngày nhiều, lần đỏ mắt thở dài.
Nghĩ lại, cả đời ông xông pha sinh tử, không bằng cái miệng làm đầy tháng, thật không chút nào.
Tôi an ủi: "Công thì làm gì con."
Thực ra không cái miệng thì làm gì tôi.
Sau chuyện này, thêm kiên định tin vào cái miệng.
11
Danh tiếng cũng vang dội khắp đội cảnh sự.
Nhiều tranh nhau muốn tôi.
Ví dụ như khi đang nhâm nhi dưa văn phòng, mang vụ án khó nhằn tìm.
Bất đắc dĩ, văn trí ở nơi dễ thấy nhất.
Thế dựng văn bên quầy tiếp tân.
Nhưng vàng thật thì cũng sáng.
Dù môi trường làm bợ, vẫn hưởng đãi đi cao nhất ăn ngon nhất.
Ngay cả đội Giang cũng lần châm chọc thân thích ông lão vụ ở căng tin không.
Tôi cúi bát cơm đầy thịt kho tàu hầm, luận đội Giang cũng lý.
Còn Xung, luôn đợi ăn xong mới dâng ly sữa ngút khói.
"Ngon Tiêu?"
Miệng "Dở ẹc!"
Triệu đỏ tai.
Ly sữa ngọt tim.
Cứ cuộc sống sẽ mãi như này, nào ngờ lệnh điều động từ cấp về.
Bảo báo cáo ban chức tỉnh.
Chà, còn thăng chức nữa à.
"Chuyện gia xe tỉnh đón ngài rồi, cần mang hành lý giúp không?" Một ca dài từng gặp cửa.
Ai? Gọi chuyên gia?
Tôi quanh, không đúng, chỉ mình tôi.
Chẳng lẽ... gọi tôi?
"Không cần đâu, đi. Chuyên gia vẫy tay ở cửa, "Tiêu thu xếp xong chưa?"
Miệng "Còn lâu, gì!"
Tôi bịt miệng, miệng ơi, dù lập nhiều nhưng không cần gì cũng lý hộ đâu. Cậu để cho không?
"Cũng không làm phiền tiễn Mặt nóng bừng.
"Không phiền đâu, Tiêu. Tình cũng thuận đường lên tỉnh."
"Hả? Cậu cũng lên tỉnh à?" hứng nắm ch/ặt tay Xung.
"Đúng vậy, Tiêu. trợ lý kiêm sĩ riêng mà."
"Tuyệt quá! thì tìm chuyện. Cậu biết đấy, giải thích mệt lắm."
Triệu Xung: "..."
Bộ Lưu ở tỉnh nhanh tiếp kiến tôi.
Sau hồi thử thách, ông ấy cũng cái miệng tôi.
"Đồng cô ở ban chức giúp đào tạo tài nhé! Phải đặt vào vị trí, tối đa năng lực, để họ tỏa ở vị trí mình!"
Tôi gật đầu, đây HR cao cấp sao?
Đãi ở tỉnh quả hạng nhất.
Nội văn đồ gỗ điều hòa máy tạo ẩm đầy đủ.
Ngoài cửa còn ca dài làm bảo vệ.
Diện mạo ai nấy chúng, gu nhất - những chú sói mang vẻ ngây thơ.
"Tiêu thích môi trường mới chưa? Đang gì thế?"
Miệng "Chắc chắn không ca dài kia."
"Không không mới cũng lạ." đỏ vẫy tay.
Triệu húng hắng ho vẻ khó chịu: vụ rồi, chuyên gia Tiêu. Tập trung đi ạ."
12
Tôi qua hồ sơ trước mặt, đối phương vài câu.
"Triệu Xung." bĩu môi ra hiệu.
"Chuyên gia xin ××× phân nào?"
Miệng "Đương nhiên không sinh!"
Triệu Xung: "Được rồi, ××× cô cần đi."
Cô gái đối trợn mắt: "Nhầm lẫn gì thế? ứng tuyển ban chức, sao đẩy đi cần? Các thấy không thuẫn b/ắt n/ạt à?"
"Chị cả, móng tay chị vẽ còn hơn tranh tường Tóc to tăm tắp, chị x/á/c định đi xin hay đi tìm đời thế?"
Tôi thản nhiên vẫy tay: "Người tiếp theo."
Triệu Xung: "Xin lỗi, cần cũng không tiếp nhận. rồi."
Thỉnh gh/en thăng tiến nhanh Nhưng những chọn cho vị trí quan trọng tinh chúng.
Dưới sắp xếp tôi, vận hành trơn tru hiệu quả.