Ngay nắm lấy tôi, cưỡ/ng ch/ế kéo ngoài.
"Mày tao chuyện muốn nói mày!"
Sắc mặt tái mét, "Giang..."
"Im đi!"
Giang chút nương ta lẽ chưa chịu ứ/c hi*p như vậy, nước mắt tròng.
Nhưng chuyện thường ngày bảy năm Hằng.
Tôi cảm thấy sảng khoái, thấy đáng thương.
25
"Buông ra!"
Tôi gắng gượng rút cổ khóa ch/ặt.
"Mày làm lo/ạn đủ chưa?"
Hắn như sắp nổi đi/ên.
"Chúng ta ly rồi." buộc phải nhắc nhở hắn.
"Mày đó nghĩa hiểu tối nay liên tục thất thái.
Tôi nghĩ lẽ bệ/nh.
"Không biết, hứng thú."
"Đó biểu tượng nữ nhà Giang." chằm chằm tôi, "Chỉ cần quay đầu."
Hắn kiêu ngạo quen rồi, lẽ lần tiên c/ầu x/in khác.
Tôi thấy cười.
"Tại nghĩ sẽ tâm điều này?"
"Trước bên yêu anh, giờ mắt kinh t/ởm."
Lần tiên bước tiến gần Hằng, ngay cả bản thân nhận mắt nào ngân ngấn lệ.
"Tôi yêu như thế, Hằng, h/ủy ho/ại tất cả."
"Lời nói bà nội nãy, giờ nói lần nữa."
"Vào hại ch*t mẹ tôi, giữa ta hoàn toàn thể nào được nữa."
Hắn há như muốn thích điều cuối lệnh theo kiểu kiêu ngạo thường lệ.
"Tôi sẽ khiến ngoan trở về."
26
Bên nào mưa rơi.
Tôi ngờ thấy Châu Tân cổng biệt thự nhà Giang.
Thấy bước lập tức khỏi xe, cởi quàng tôi, nhanh chóng che dù tôi.
"Sao mặc ít không?"
Tôi sững người.
"Anh đây?"
"Nói dài Châu Tân tránh né, "Em định nói chuyện à?"
Hắn biệt thự nhà vẻ chê bai. Cuối nhận xét. "Thô tục chịu nổi."
"Em em?"
Giang nào theo cầm một dù, đương nhiên tưởng mức nghĩ tôi.
Quả nhiên.
"Tô Hy, hổ! Em coi nơi nào!"
"Không hổ đáp trả, "Ngoại nhân, ỷ hiếp người, nghĩ mình cao thượng lắm sao?"
"Tốt, tốt." gi/ận mức cười, "Giờ đứng che đúng không?"
"Hắn trèo lên giường như nào quyến rũ tôi..."
"Giang nhịn được nữa, t/át một "Anh nói lời vậy?"
Giang mặt, mắt toàn thể tin nổi. "Em đàn khác tôi?"
"Tôi hối h/ận năm đó mình m/ù quá/ng, lòng lấy anh!"
"Chúng ta đi!" Câu cuối nói Châu Tân.
"Đi thôi!" Châu Tân vui vẻ đáp lời, giúp xách vạt váy mở cửa xe một mạch, cuối đạp ga phóng đi.
Tôi vốn tưởng mình sẽ khóc, bên cạnh vui vẻ ngân nga bài "Q/uỷ tử tiến thôn".
...Thế làm khóc được.
Đi được nửa đường, nhiên ngạc nhiên cánh phải linh hoạt lái lăng hắn.
"Bó bột và băng gạc rồi?"
Châu Tân: "..."
Một sau, r/ẩy nói, "Em thể coi như thấy không?"
"Hôm nay dọn khỏi nhà đối diện ngay!!!"
27
Phim càng nổi, fan càng phẫn nộ.
Từ khi bản được đề cử xuất nhất Kim Bách Hợp, họ tức đi/ên lên.
Vào trao khi nhận xuất nhất, nữ diễn viên nhận nữ diễn viên xuất nhất, một lần nữa họ hoàn toàn phát đi/ên.
[Lấy Hy mất hết lương tâm rồi!]
[Đoàn phim và ng/u ngốc ch*t cả nhà!]
[Giải đó Hy tôi!]
[Cố gọi ta lên sân khấu làm trò, tổ chức lớn hổ không?]
Tôi kẻ mưu đích tổ tiên tám họ moi móc tận cùng.
Có kẻ săn ảnh nổi tiếng đúng tiết lộ.
[Bật mí câu chuyện hải vương giỏi nhất, ta gh/en t/uông, ngại nhau.]
Bên dưới kèm ảnh và Châu Tân nhau.
Rất nhanh "người tâm" nhận thân phận hai ảnh.
[Ồ, chẳng phải thiếu gia nhà và hiện ta sao?]
[Cô vài chiêu đấy.]
[Phim tiên n/ổ đùng, tư ta quảng bá, tiểu hoa hai chữ phải đuổi khỏi sao?]
Hắn những phủ nhận năng tôi, xóa bỏ nỗ lực tôi, gắng dùng ngòi bút xuân quy việc đoạt hối lộ.
Không bao nhiêu tiền.
Chỉ cần tội danh được chứng minh, nghĩa việc xúc phạm toàn bộ tổ chức cuộc thi, cần hoạt động giới nữa.
Nhưng, nghĩ nỡ bố tin ly sao?
Tôi trực hỏi xa.
[Anh ám tổ chức lớn bình chọn sao?]
[Anh phát tán tin nhảm chuyển quá năm trăm thể ph/ạt tù không?]
Cuối trực V.
[Cô hôm đó sân thượng bốn tôi, rằng nói chuyện, lẻn vào tòa nhà ty bao sân như dẫn lên tôi?]
[Tôi và ít nhất giấy ly hôn.]
[Cô một nữ minh tinh chưa thời gian nhiều lần dính tin tôi.]
[Tôi ly ta dẫn dưới danh nghĩa gian, khiến thất nghiệp?]
[Cô năm nay cuộc thi trà đạo trao ổn rồi.]
Bạch dám lời, ch*t chỗ.
Cư dân mạng ước chừng chưa thấy nào cứng như vậy, lũ lượt tham gia chiến trường vây xem.
[Ch*t ti/ệt gh/ê thật, nhiên khác biệt, như sú/ng thần nhỏ.]