hôn nhân bí mật

Chương 8

30/06/2025 06:09

Người dẫn chương trình hỏi: "Hiện tại cô Diệp đang đ/ộc thân?"

"Đúng vậy."

"Không nghĩ đến việc kết hôn sao?"

Diệp Đình nhìn tôi với ánh mắt đầy ý nghĩa, "Kết hôn đối với tôi là một gánh nặng, tôi khá đ/ộc lập."

Người dẫn chương trình chuyển hướng câu hỏi sang tôi, "Là một phụ nữ đã kết hôn và có con, chị nghĩ sao?"

Tôi lập tức hiểu ra, đây mới là điểm nhấn mà chương trình muốn mang đến cho khán giả.

Khách mời lần trước nhận phỏng vấn của đoàn làm chương trình đến giờ vẫn bị chỉ trích dữ dội.

Chỉ cần sơ sẩy một chút là dễ rơi vào bẫy.

Đừng nói đến việc nhiều kênh truyền thông mạng còn c/ắt ghép á/c ý, dẫn dắt công chúng hiểu sai.

Tôi nhìn về phía một người lớn và một đứa nhỏ không xa, hỏi ngược lại: "Tại sao nhất định phải kết hôn?"

Diệp Đình sững người.

Người dẫn chương trình cũng đờ đẫn.

Tôi nhấp một ngụm nước dừa, "Mỗi người đều có quyền tự do lựa chọn cuộc đời mình, tôi kết hôn chỉ vì tôi muốn, chứ không phải vì nên làm. Tương tự, việc không muốn kết hôn cũng vậy."

Diệp Đình không cam tâm, vẫn muốn hợp tác với đoàn chương trình dẫn dắt tôi nói ra những lời gây tranh cãi.

"Chị không thấy sau khi kết hôn, mình đã thiếu đi dũng khí đ/ộc lập sao?"

Tôi mỉm cười, "Độc lập rất tốt, nhưng đây không phải là thứ đạt được chỉ bằng cách vung tay hay hô khẩu hiệu."

"Sự đ/ộc lập thực sự của phụ nữ là đứng trên lưỡi d/ao gió, bình thản đối mặt với mọi bất công, và có quyết tâm thay đổi nó."

"Nếu không cam tâm, hãy leo lên vị trí đó để thay đổi quy tắc."

"Chứ không phải dồn sức vào những cuộc nội chiến vô nghĩa. Có lẽ cô Diệp chưa biết, trong đội ngũ của tôi, hơn một nửa là phụ nữ, có người đã kết hôn, có người chưa, họ đều rất xuất sắc và đ/ộc lập."

Có lẽ đoàn chương trình đã chuẩn bị kịch bản từ trước.

Người dẫn chương trình đờ đẫn một lúc lâu, không biết tiếp lời thế nào.

Diệp Đình cũng im lặng, nhìn ra biển, không rõ đang nghĩ gì.

Ở đằng xa, một ngọn sóng ập vào, đ/á/nh sập lâu đài cát của Quyền Quyền.

Dưới nền trời xanh mây trắng, Quyền Quyền bò dậy từ hố cát ướt sũng, đuổi theo những bọt sóng trắng xóa, nhặt lại cái xẻng nhỏ, rồi quay về bờ cát, ngồi xổm tiếp tục đào.

Chu Yến ngồi cạnh cười, không giúp đỡ.

Người dẫn chương trình đổi chủ đề, "Không qua an ủi cháu sao?"

Gió nhẹ thổi tới, chiếc mũ của Quyền Quyền xoay tít rồi đ/ập vào mặt Chu Yến.

Tôi cười nói, "Không sao, cháu biết dựa vào chính mình mà."

(Hết)

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Xin chào, bác sĩ Lục!

Chương 20
Sáng ngày thứ hai sau buổi họp lớp, tôi còn chưa kịp mở mắt thì đã mò trúng... một cái chân đầy lông. Lông đó nha quý vị, đầy luôn, như đang chạm vào cái thảm nhung thiên nhiên vậy. Cái tính tò mò thôi thúc cộng thêm lúc đó còn ngái ngủ, tôi không kìm được, nhẹ nhàng... sờ qua sờ lại. Ngay giây tiếp theo...ẦM! Cánh cửa bật mở, một đám người ào ào xông vào như bắt gian tại trận. Tôi giật mình rụt tay lại, mở to mắt, ôm chặt lấy chăn. "Bác sĩ Lục, trưởng khoa gọi anh..." Mấy người vừa xông vào đột nhiên im bặt, đồng loạt kêu lên như gặp cảnh phim người lớn. Tôi: ??? Bác sĩ Lục nào cơ? Tôi nhìn theo ánh mắt của bọn họ... Một người đàn ông đang nằm cạnh tôi. Đôi chân dài miên man, thẳng tắp, đặc biệt là nhiều lông như trong quảng cáo dao cạo râu. Tôi đưa mắt nhìn lên... và ngay lập tức hối hận. Tôi mù rồi, trời ơi... "Bọn... bọn tôi không cố ý..." Mấy người kia đỏ mặt, lắp bắp giải thích rồi vội nhắm tịt mắt. Tôi không quen họ. Tôi càng không quen cái người nằm bên cạnh mình. Trong lúc tôi còn đang ngơ ngác chẳng hiểu chuyện gì, thì người bên cạnh bỗng kéo nhẹ chăn, hé mắt nhìn tôi một cái rồi khàn khàn nói: "Chia cho anh đắp với, được chứ?" Tôi mất đúng một giây để hiểu ra câu đó. Sau đó như bị điện giật, tôi thả chăn ra cái "bộp". Cái chăn vừa vặn che được chỗ cần che, anh ấy lười biếng nhắm mắt lại, thong thả nói thêm: "Không phải gọi em, anh đang nói mấy người kia." Lời vừa dứt, đám đàn ông kia cuối cùng cũng thôi hóng drama, để lại một câu: "Trưởng khoa giục họp rồi, mau xuống đi!" Rồi vù vù chạy hết ra ngoài như vừa thoát kiếp nạn. Căn phòng trở lại im ắng. Tôi ngồi đó, co ro ôm lấy mép chăn, tim đập như trống hội...
436.1 K
3 Thần Giữ Nhà Chương 13
9 Mưa To Rồi! Chương 27
10 Tám Năm Yêu Thầm Chương 13
12 Xuân Về, Anh Sẽ Tới Ngoại truyện 3

Mới cập nhật

Xem thêm