「Em ơi,」giọng Nhiên kia điện thoại thoáng chút lo lắng,「định bàn mọi người án mới, Tinh chưa về, em có ở đó.」
「Mấy hôm trước em bị sốt.」
「Hả? Có nghiêm trọng không? Giờ chưa?」
「Không sao, đã rồi,」tôi cười nhẹ,「chiều em qua tìm chị.」
Vừa cúp máy, quay đã Tần M/ộ đeo tạp dề trước phòng ngủ.
Ánh mắt nhau, lên tiếng trước:「Lát nữa em đi.」
Anh im giây lát, bước khẽ tôi.
Tôi hơi ngả người lùi lại.
Bàn lơ trung.
「Còn sớm, thêm đi, làm sáng.」
27
Khi dậy, Tần M/ộ ở trong bếp.
Trên bàn ăn loại nước ép hiếm có mà thích.
Đứng phòng khách, vật phía dưới, lòng dậy sóng.
"Ầm!"
Một tiếng vang lớn khiến gi/ật mình, bếp Tần M/ộ đeo tay, ngơ ngác đĩa nướng đen xì trước mặt.
Nghe tiếng phía quay lại, ánh mắt đầy bất lực.
「Anh... nướng cho em, ai ngờ...」
Tôi im lặng.
「Không sao, em sắp rồi.」
「Đồng Đồng,」anh cởi nắm tôi,「Anh nhớ ra rồi, mấy hôm ở cổng có ông lão b/án nướng,」anh siết ch/ặt tôi, ánh mắt van nài,「Anh cho em, em đợi nhé, đi.」
Anh gượng nụ cười:「Kỳ lạ nhỉ, buổi này có người b/án nướng, giống hồi chúng mình học.」
「Tần M/ộ...」
「Chỉ năm thôi,」mắt Đồng, năm thôi.」
Sau khi Tần M/ộ xuống.
Tôi biết, năm kịp đâu.
Bởi Lâm Tuyết dưới đó.
Tôi ta kéo áo khẩn khoản, ta lòng anh, ta ngất trong vòng anh.
Tôi ban kháng sau hoảng hốt bế ta đi, thậm chí rơi điện thoại hay.
Tôi lấy điện thoại cho Tần M/ộ quay đi.
Tần M/ộ, chưa, em biết mà, mãi mãi từ chối ta.
Dù như nói, có lẽ đã thích em từ lâu, lòng em.
Anh vẫn đẩy ra.
Khi đồng ý khoai, em đã đoán trước kết cục này rồi.
Đây chính lý do em bao quay nữa.
28
Từ nhà Tần M/ộ về, tài liệu thảo luận Nhiên đến xế chiều.
Đứng ngoài cửa, Nhiên bàn cạnh sổ, cằm màn hình, hút ánh vài gái ngang.
Tôi gõ kính.
Anh ngạc nhiên quay lại, nét mặt bừng khi tôi.
Vào trong, diện anh.
「Anh tưởng em đến.」Anh nói.
Tôi cười:「Sao không? Em đã hứa mà.」
Tôi lấy tài liệu:「Anh làm gì vậy?」
Anh:「Viết code.」
「Đừng xạo, em ngoài quan sát lâu rồi, suốt ngày gấu trúc ăn tre thôi!」
「...」
Anh bất ngờ bật cười.
Tôi nghiêng anh.
「Sao thế?」
「Không có gì, chỉ là...」
「Hửm?」
「Bỗng vui.」
29
Tôi hiểu vui điều gì.
Nhưng nâng cấp app Nhiên rất công, ngày càng đông khách.
Tiểu Muội phụ trách công ngày, bé vốn sách buồn thi lấy bằng toán tại chức.
Khi và Tiểu Muội bận rộn hơn, hai chị em thuyết phục Nhị Muội và mẹ lên phố cùng Lạc Lạc.
Nhị Muội đến phụ việc, tính cẩn thận nên đảm nhận chiếu nhà cung cấp.
「Chị, em muốn ly hôn.」Một hôm sau làm, bỗng nói.
Tôi hỏi lý do, bảo chị em phấn đấu mà muốn có mục tiêu sống.
「Cứ này được, chán lắm.」
Sau đó, nghỉ công ty, tâm ý cho hàng.
Hứa Nhiên nghỉ việc, hai chúng cùng lên hoạch marketing mới và tu hàng.
Kinh nghiệm marketing kết hợp tư duy internet tạo đã công ngoài mong đợi.
Cửa địa điểm sống hút nhiều streamer đến review.
Chẳng mấy chốc, chúng đã có chi năm.
Trong lúc khó khăn, chúng luôn cùng nhau qua.
Ngày khai trương chi năm, và Nhiên uống bia bờ sông tối om.
「Hôm gặp em ở quán ngày tồi tệ nhất đời trình năm bị cắp, đó thăng nhờ nó.」
Anh nhấp ngụm bia cười:「Từ nhỏ luôn xuất sắc, đời mới biết xã hội tàn khốc nào.
「Công ty vì lợi ích bảo sếp bảo nhẫn nhịn.
「Anh lang thang sông nghĩ hào hùng, trong lóe lên đủ ý nghĩ.
「Rồi tình cờ đến quán các em.
「Không ngờ,」anh ngẩng thở dài,「quyết đó đổi nửa đời sau anh.」
Tôi nâng ly cốc anh.
Quán bé nhỏ đâu chỉ đổi cuộc đời Nhiên?
「Lập trình năm rồi, nhớ giữ đấy.」Tôi trêu.
Anh khịt mũi:「Yên tâm, luôn developer trai dày nhất.」