Ôm Hồ Ly Vào Lòng

Chương 8

12/06/2025 14:21

“Hử?” Hắn khẽ cười, “Là lỗi của ta.”

Mặt ta lập tức đỏ bừng, hung hăng đ/á cho hắn một cước.

Sự thật chứng minh, trực giác của ta không hề sai.

Huyền Minh bỗng nhiên ngất xỉu, ngay cả hình người cũng không giữ nổi.

Bạch Lâm và Dẫn Thăng vội vã chạy tới, ta ngồi bên cạnh Huyền Minh, đầu óc hoàn toàn trống rỗng.

Bạch Lâm lo đến mức xoay vòng: “Chẳng lẽ phản phệ huyết mạch của hắn lại tái phát?”

Dẫn Thăng liếc nhìn ta một cái, gật đầu nói: “Đã phát từ lâu rồi, chỉ là Quân thượng vẫn luôn gắng gượng chịu đựng.”

Ta vội vàng hỏi: “Phản phệ huyết mạch là gì?”

“Quân thượng vốn là hậu duệ của Thượng Cổ Long tộc, được Thiên Đạo chỉ định làm Yêu Vương, toàn bộ yêu giới đều bị huyết mạch của Yêu Vương áp chế. Huyết mạch này tuy hiếm có, nhưng cũng bá đạo. Nó sẽ phản phệ Quân thượng, khiến bản thể không ngừng thoái hóa, cho đến khi linh lực tiêu tán, Quân thượng sẽ biến mất khỏi thế gian.”

Thì ra... hắn vốn là rồng.

Ta nhìn thân thể to lớn màu đen như mực của xà trên giường, tim đ/au như bị d/ao cứa.

“Không còn cách nào sao?”

Bạch Lâm thở dài: “Huyền Minh là Long tộc cuối cùng còn sót lại, cả yêu giới lẫn Cửu Trùng Thiên đều đã tìm cách suốt bao năm nay, vẫn chưa tìm được manh mối.”

Chẳng lẽ… ta chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn từng chút một thoái hóa, cho đến khi hoàn toàn biến mất?

“Thực ra là có.”

Ta đột nhiên nhìn chằm chằm Dẫn Thăng: “Là cách gì?”

Dẫn Thăng nhìn ta, đáp: “Có lẽ Quân thượng chưa từng nói cho người biết rằng người không phải là hồ ly tầm thường.”

Ta ngẩn ngơ.

“Từ cái nhìn đầu tiên, ta đã nhận ra ngươi là linh hồ, do thiên địa linh khí hóa sinh, tụ hội khí vận thiên hạ. Tâm của ngươi, là chí bảo.”

Đầu óc ta vẫn mông lung, chỉ kịp hỏi: “Tâm của ta… có thể c/ứu được hắn sao?”

“Ngươi muốn làm gì?” Bạch Lâm quát lên, “Huyền Minh sẽ không đồng ý đâu!”

Ta hít sâu một hơi, đưa mắt ra hiệu cho Dẫn Thăng.

Dẫn Thăng lập tức gõ cho Bạch Lâm ngất xỉu.

Sau đó y dìu Bạch Lâm ra ngoài, còn không quên nhẹ nhàng khép cửa lại.

Ta nhìn con xà đang cuộn mình trên giường, nhẹ vuốt lưng hắn, cúi người hôn lên lớp vảy lạnh giá: “Ta nói rồi, sao chàng lại dính người đến vậy, thì ra là sớm biết sẽ có ngày hôm nay.”

“Chàng có sợ không?”

Tay ta khẽ run, giọng cũng nghẹn lại: “Ta sợ lắm, Huyền Minh…”

Con xà trên giường không chút động tĩnh, ta lau nước mắt, nghẹn ngào nói: “Thực ra ta không phải hồ ly. Kiếp trước, vì là nữ nhi mà bị cha mẹ bỏ lại trước cổng cô nhi viện. Chàng là người đầu tiên đối xử tốt với ta như thế. Còn có Bạch Lâm nữa, tuy hắn hay b/ắt n/ạt ta, nhưng về sau chàng thay ta đ/á hắn vài cước là được.”

Ta khẽ hôn lên vảy rắn lạnh buốt: “Huyền Minh, chàng nhất định phải sống thật lâu, thật lâu…”

Ta vốn rất sợ đ/au, chỉ cần bị gai đ/âm đã có thể gào khóc cả ngày.

Mà móc tim… dường như không quá đ/au, toàn thân ta đẫm m/áu, mềm nhũn ngã bên giường Huyền Minh, cố gắng muốn đưa tay chạm vào hắn thêm lần nữa, nhưng đã không còn chút sức lực. Mắt ta cũng dần trở nên mờ mịt.

Huyền Minh… chàng nhất định phải sống lâu trăm ngàn tuổi, sống thay cả phần của ta.

15

Ta dường như đã ngủ rất lâu.

Tỉnh lại, trước giường ta đứng hai nam nhân lạ mặt.

Một người mặc y phục trắng, bộ dạng lôi thôi đến mức khó coi. Người kia mặc hắc y, đôi mắt đỏ rực đ/áng s/ợ.

Ta bị tên đàn ông áo đen ôm ch/ặt vào lòng, cảm nhận được toàn thân hắn đang r/un r/ẩy, tựa như đang khóc, từng giọt lệ lạnh lẽo rơi xuống cổ ta.

Lòng ta không hiểu sao lại thấy nhói đ/au.

Nam tử áo trắng ngồi bệt xuống đất, lẩm bẩm nói: “May mà có Lâm An giúp, may mà đồng sinh chú còn hiệu nghiệm, may mà hai ngươi… thật lòng yêu nhau.”

Ta hoàn toàn không hiểu bọn họ đang nói gì.

“Các ngươi là ai? Ta là ai?”

Nam tử áo đen nới lỏng vòng tay, nhẹ nhàng xoa đầu ta, giọng khàn khàn, ánh mắt ôn nhu dịu dàng đến mức khiến người nghẹn ngào:

“Hoan nghênh nàng trở về… tiểu hồ ly của ta.”

— Hoàn —

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

[BL] Điên Cuồng Vì Em

Chương 55.
Bị bạo lực học đường một cách ác liệt, tôi đã lấy hết can đảm tìm đến tên sát nhân hàng loạt đang chạy trốn khỏi sự truy nã của cảnh sát. Gã ta đưa đôi mắt như sói đói nhìn tôi, bàn tay xăm trổ kẹp điếu thuốc, bên cạnh còn treo mấy con dao dính máu khô, nhếch môi khinh khỉnh. Tôi run rẩy như thỏ nhỏ, trong lòng đã sợ muốn chạy đi, cầm trong tay xấp tiền nát nhăn nheo mà mình tích cóp được, gần như van nài: "Anh, xin anh giúp tôi." Gã còn chẳng thèm nhìn. "Muốn thuê tôi thì nhiêu đó không đủ đâu. Nhóc con, không muốn ch.ết thì chạy nhanh đi." Tôi rơm rớm nước mắt nhìn gã. Gã đã động lòng. Gã nói, gã là đồng tính, nếu tôi chịu lên giường với gã thì lũ bắt nạt kia sẽ biến mất khỏi thế giới. Mẹ tôi bị lũ khốn nạn ấy hại chết. Dù có hoảng sợ thế nào thì lòng hận thù đã dâng đến đỉnh điểm, tôi cắn răng đồng ý, ngủ một đêm với gã. Vì một đêm điên cuồng này, gã sát nhân ấy đã dùng cả đời để bảo vệ tôi. **** Cảnh báo: Truyện theo hướng tâm lí, má.u me, u ám nặng đô, có tra tấn bạ.o lực, gi.ết người. Tâm lí yếu xin cân nhắc trước khi đọc. ***** Vui lòng không đánh đồng thế giới trong truyện và ngoài đời. Không cổ xúy các hành động trong truyện, xin cảm ơn!
5.14 K
6 Tiểu Lỗi Chương 56
7 ĐÀO HOA SÁT Chương 5
10 Chuyến Xe Đêm Chương 25

Mới cập nhật

Xem thêm