Sau khi mang th/ai, chồng tôi đưa bạch nguyệt quang của anh ấy về nhà.

Anh ấy nói người ấy bị nh/ốt trong làng bảy năm mới được giải c/ứu, tinh thần không ổn định chỉ nhớ mỗi anh. Mong tôi thương cảm cho cô ta.

Về sau, chính vì 'người phụ nữ đi/ên' này mà tôi mất đứa con.

Chồng tôi thản nhiên: 'Rồi chúng ta sẽ có con khác.'

Tôi rút tờ kết quả vô sinh ném vào mặt anh: 'Cả đời này anh đừng hòng có con nữa!'

1

Tôi và Lâm Kiệt vẫn luôn là cặp đôi mẫu mực trong mắt mọi người.

Sáu năm kết hôn, anh luôn chiều chuộng tôi mọi điều.

Từ ngày tôi mang bầu, anh càng nuông chiều tôi hơn.

Mỗi lần xoa bụng tròn căng, tôi lại háo hức chờ đợi sinh linh bé nhỏ này chào đời.

Cho đến một ngày, vị khách không mời đã phá vỡ sự bình yên ấy.

Hôm đó, Lâm Kiệt nhận điện thoại rồi hối hả ra khỏi nhà.

Nửa đêm, anh trở về.

Dẫn theo một người phụ nữ đi/ên lo/ạn.

Tôi bật đèn phòng khách. Một người phụ nữ đầu tóc rối bù, quần áo nhầu nhĩ đứng sát bên Lâm Kiệt, hai tay bám ch/ặt lấy cánh tay anh.

Miệng lẩm bẩm điều gì đó.

Tôi nhận ra ngay người này có vấn đề về th/ần ki/nh.

Lâm Kiệt ngập ngừng nhìn tôi.

'Tiểu Mẫn, cô ấy là Du Thư Lôi.'

Tôi không xa lạ gì với cái tên này.

Những ngày đầu yêu Lâm Kiệt, tôi thường nghe bạn bè anh nhắc đến tên cô ta.

Cô ấy là tình đầu, là bạch nguyệt quang Lâm Kiệt không thể quên suốt bao năm.

Sau khi tốt nghiệp, cô ấy lên vùng núi dạy học.

Dần dần, hai người ít liên lạc.

Rồi Du Thư Lôi biến mất không dấu vết.

Lâm Kiệt bị mẹ ép kết hôn với tôi - người anh gặp qua mai mối.

Sau hôn nhân, tình cảm chúng tôi rất tốt.

Chỉ thỉnh thoảng, Lâm Kiệt hay ngẩn ngơ nhìn xa xăm.

Giờ đây, Du Thư Lôi đã trở lại?

2

'Tiểu Mẫn, em nghe anh giải thích đã. Dân làng đã dùng xích sắt nh/ốt cô ấy suốt bảy năm. Những năm tháng ấy cô ấy sống rất khổ cực.'

Lâm Kiệt tránh ánh mắt tôi: 'Khi cảnh sát tìm thấy, tinh thần cô ấy đã hoảng lo/ạn, không nhận ra ai, chỉ gọi tên anh.'

'Bố mẹ cô ấy già cả quỳ lạy khẩn cầu. Anh không đành lòng. Đợi cô ấy khỏe lại, anh sẽ đưa đi ngay. Giai đoạn này cho cô ấy ở nhà mình được không? Anh đảm bảo cô ấy sẽ không ảnh hưởng cuộc sống chúng ta.'

Tôi định từ chối, nhưng thấy ánh mắt rã rời của anh.

Không hiểu sao lại gật đầu đồng ý.

Thôi coi như tích đức cho con trong bụng vậy.

Lâm Kiệt nhanh chóng dọn dẹp phòng khách cạnh phòng ngủ chính.

Đêm đó, Du Thư Lôi dọn vào ở.

Đang ngủ mơ màng, tôi nghe tiếng đ/ập cửa dữ dội ngoài hành lang.

Chưa kịp tỉnh hẳn, đã thấy người đàn ông bên cạnh bật dậy như lò xo, chạy vội ra mở cửa không kịp xỏ dép.

Vốn dĩ người này ngủ say sưa đ/á/nh thức cũng khó.

Lòng tôi se lại, nhưng nghĩ đến hoàn cảnh Du Thư Lôi lại nhẫn nhịn.

Lâm Kiệt mở cửa. Người phụ nữ ngoài kia như mất lực đổ ụp vào người anh.

Hai tay ôm ch/ặt cổ anh không buông.

'Kiệt ca, Kiệt ca.' Lặp đi lặp lại.

'Thư Lôi, anh đây, đừng sợ, có anh.'

Lâm Kiệt bế thốc cô ta lên, từ đầu đến cuối không liếc nhìn tôi dù một cái.

Nhìn dáng vẻ thân mật của hai người, tôi thấy buồn nôn khó tả.

Tôi lao vào nhà vệ sinh, ôm bồn cầu nôn thốc nôn tháo.

Những lần nghén trước, Lâm Kiệt luôn ở bên vỗ về đưa nước.

Giờ đi ngang phòng khách, thấy chồng mình đang ngồi bên giường người phụ nữ khác.

Một tay anh nắm ch/ặt tay Du Thư Lôi, tay kia vỗ nhẹ lưng cô ta, miệng như đang ngân nga giai điệu gì.

Anh ấy đang dỗ cô ta ngủ?

Những ngày đầu kết hôn, tôi thường ôm gối một mình.

Những lần sum họp vợ chồng cũng chỉ là xong việc rồi ngủ ngay.

Có lúc muốn âu yếm, Lâm Kiệt cũng viện cớ sáng mai bận việc.

Hóa ra, Lâm Kiệt cũng có lúc dịu dàng thế ư.

Chỉ là, đối tượng không phải tôi mà thôi.

Tôi quay về phòng, đóng sập cửa.

Chui vào chăn trùm kín đầu.

Không biết bao lâu sau, nệm giường bên cạnh xịch xuống.

Mở điện thoại: 3h30 sáng.

'Đánh thức em rồi à?' Lâm Kiệt hôn nhẹ trán tôi.

Tôi im lặng.

'Xin lỗi em. Thư Lôi tinh thần không ổn, anh đã hứa với bố mẹ cô ấy sẽ chăm sóc chu đáo. Nên lơ là em, xin lỗi vợ yêu.'

Lâm Kiệt kiên nhẫn giải thích bên tai tôi.

Thật sự chỉ vì bố mẹ cô ta thôi sao?

Tôi không hỏi, chỉ gật đầu với vẻ mặt phức tạp.

3

Hôm sau, Lâm Kiệt đi làm.

Trước khi đi, anh không yên tâm liếc nhìn Du Thư Lôi hết lần này đến lần khác.

Dặn dò tôi hết câu này đến câu khác.

Tôi nhón chân chỉnh lại cà vạt cho anh.

'Ừ, yên tâm đi.'

Tiễn chồng ra cửa, tôi vào bếp nấu canh gà cho Du Thư Lôi.

Cô ta quá g/ầy, da bọc xươ/ng.

Tôi muốn bồi bổ cho cô ấy, đợi khỏe mạnh rồi sẽ nhờ Lâm Kiệt đưa về.

Đột nhiên, phòng khách vang lên tiếng động lớn.

Tôi vội bước sang xem.

Du Thư Lôi rơi từ giường xuống đất, đang rên rỉ.

Tôi gi/ật mình, chống bụng ngồi xổm định đỡ cô ta dậy.

Người này bỗng nhe răng đớp mạnh vào cánh tay tôi.

Đau quá, tôi gi/ật mình buông ra.

Tay cô ta đ/è mạnh lên bụng tôi, dùng lực bật dậy.

Cả người tôi choáng váng.

Cơn đ/au quặn thắt lan khắp cơ thể.

Tôi vật xuống đất, bấm số gọi Lâm Kiệt.

Du Thư Lôi nghe động tĩnh, dừng lại, không hiểu sao lại nằm lăn ra đất.

Lâm Kiệt bắt máy ngay: 'Alo, vợ yêu.'

Tôi đ/au không thốt nên lời.

'Vợ ơi, sao không nói, có phải Thư Lôi có chuyện gì không?'

Tôi không thể diễn tả chi tiết, chỉ bảo anh mau về nhà.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

[BL] Điên Cuồng Vì Em

12
Bị bạo lực học đường một cách ác liệt, tôi đã lấy hết can đảm tìm đến tên sát nhân hàng loạt đang chạy trốn khỏi sự truy nã của cảnh sát. Gã ta đưa đôi mắt như sói đói nhìn tôi, bàn tay xăm trổ kẹp điếu thuốc, bên cạnh còn treo mấy con dao dính máu khô, nhếch môi khinh khỉnh. Tôi run rẩy như thỏ nhỏ, trong lòng đã sợ muốn chạy đi, cầm trong tay xấp tiền nát nhăn nheo mà mình tích cóp được, gần như van nài: "Anh, xin anh giúp tôi." Gã còn chẳng thèm nhìn. "Muốn thuê tôi thì nhiêu đó không đủ đâu. Nhóc con, không muốn ch.ết thì chạy nhanh đi." Tôi rơm rớm nước mắt nhìn gã. Gã đã động lòng. Gã nói, gã là đồng tính, nếu tôi chịu lên giường với gã thì lũ bắt nạt kia sẽ biến mất khỏi thế giới. Mẹ tôi bị lũ khốn nạn ấy hại chết. Dù có hoảng sợ thế nào thì lòng hận thù đã dâng đến đỉnh điểm, tôi cắn răng đồng ý, ngủ một đêm với gã. Vì một đêm điên cuồng này, gã sát nhân ấy đã dùng cả đời để bảo vệ tôi. **** Cảnh báo: Truyện theo hướng tâm lí, má.u me, u ám nặng đô, có tra tấn bạ.o lực, gi.ết người. Tâm lí yếu xin cân nhắc trước khi đọc. ***** Vui lòng không đánh đồng thế giới trong truyện và ngoài đời. Không cổ xúy các hành động trong truyện, xin cảm ơn!
Boys Love
Đam Mỹ
Hiện đại
1.32 K
A Diễn Chương 13