Thiết bị của hắn sẽ phát trực tiếp mọi thứ diễn ra ở đây. Đến lúc đó, dư luận sẽ nghiêng về hướng nào? Liệu họ sẽ biết tôi vô tội, hay nghĩ rằng tôi đang ép hắn đến bước đường cùng? Tôi phải đối mặt với điều này thế nào? Danh tiếng của J&Z sẽ ra sao? Phải chăng tôi nên tạm thời nhượng bộ, giả vờ đồng ý rồi xử lý sau?

Có lẽ nhận thấy sự do dự của tôi, hắn nở nụ cười q/uỷ dị:

- Mộng Mộng, anh biết em vẫn còn tình cảm với anh, hãy đồng ý đi.

Đôi môi hắn mấp máy không ngừng lặp đi lặp lại:

- Đồng ý đi.

- Hãy đồng ý với anh đi.

Như thể đã nắm chắc phần thắng. Đúng lúc ấy -

- Cô ta nói trong lòng cô ấy có ngươi? - Phó Tư Trình đứng bên cạnh bất ngờ lên tiếng.

Tất cả ánh mắt đổ dồn về phía hắn. Tôi ngẩng đầu nhìn, dù đứng cạnh vẫn thấy được vẻ kh/inh bỉ trong đáy mắt hắn.

Tần Ngộ có vẻ không ngờ Phó Tư Trình sẽ phát ngôn, bởi trước đó hắn chỉ là kẻ xuất hiện tình cờ.

- Phó tổng, chuyện này không liên quan đến ngài, xin đừng xen vào chuyện bao đồng! - Tần Ngộ nói.

- Không, việc này liên quan đến ta. - Hắn bước lên trước che chắn cho tôi.

Nhìn bóng lưng hắn, lòng tôi dâng lên cảm xúc khó tả.

- Ngươi nói cô ấy trong lòng có ngươi ư?

Phó Tư Trình chậm rãi: - Những lời lúc nãy của Chu tổng đã ngầm ám chỉ Khương Mộng qu/an h/ệ với người đã có gia đình. Dù cô ấy giải thích cũng vô ích.

- Bởi vốn dĩ trong lòng cô ấy đã có ta! - Tần Ngộ đáp như điều hiển nhiên.

- Hừ!

Phó Tư Trình cười khẩy:

- Ngươi dựa vào đâu mà cho rằng trong lòng nàng có ngươi?

Dựa vào việc ngươi phản bội nàng trong hôn lễ? Hay dựa vào trò đe dọa t/ự s*t hôm nay?

Tần Ngộ cảnh giác: - Ý ngài là gì?

- Ý ta là... - Phó Tư Trình khẽ nhếch mép - Nàng đã có ta - Phó Tư Trình, làm sao còn để mắt tới loại như ngươi?

42

Tiếng hít thở lạnh vang khắp nơi. Tiếng xì xào càng lúc càng lớn. Nhưng tất cả dường như biến mất, tôi chỉ đờ đẫn nhìn bóng lưng người đàn ông ấy.

Hắn đứng đó, đường hoàng tuyên bố điều khiến tôi choáng váng:

- Cái... cái gì cơ? - Tần Ngộ như bị hóa đ/á.

- Ta nói, giữa ta và ngươi, tại sao ngươi nghĩ nàng sẽ chọn ngươi?

Phó Tư Trình tiến từng bước, dồn Tần Ngộ vào chân tường: - Hôm nay tốt nhất hãy làm rõ: Tôi và Khương Mộng gặp nhau lần đầu tại J&Z, sau nhiều lần qua lại đã nảy sinh tình cảm.

- Còn chuyện cô ấy có tình cảm với ngươi, chỉ là ảo tưởng của riêng ngươi và âm mưu vu khống của kẻ khác.

Giọng nói Phó Tư Trình vang vọng khắp đại sảnh, tiếng bàn tán càng thêm sôi sục:

- Không phải nói Phó Tư Trình để mắt tới Chu Thi Thi sao? Giờ lại thành Khương tổng rồi?

- Ai biết được? Sáng nay Chu Thi Thi còn khoe có Phó Tư Trình chống lưng, họp xong đã thành thế này.

- Chắc còn nhiều chi tiết chúng ta không biết.

- Đúng rồi, lúc đối chất với Khương tổng, lời cô ấy nói rất đáng suy nghĩ.

- Phải, mọi chuyện đều do Chu Thi Thi tự nói, Phó tổng chưa từng x/á/c nhận. Nếu hắn thực sự ủng hộ cô ta, hôm nay cô ta đã không thua.

- Phân tích có lý quá...

- Không thể nào, người nói dối! - Tiếng giày cao gót vang lên, Chu Thi Thi hầm hầm tiến tới.

Gương mặt cô ta tái xanh đỏ tím, trông vô cùng dữ tợn.

- Ngài nói quen cô ta ở J&Z, nhưng đó mới là bao lâu trước? Đã yêu nhau nhanh thế sao?

Chu Thi Thi lớn tiếng chất vấn. Tôi liếc nhìn Phó Tư Trình. Hắn chỉ lạnh lùng liếc cô ta một cái:

- Cô nói đúng. Thực ra hiện tại, tôi đang theo đuổi cô ấy, còn cô ấy chưa đồng ý.

- Ngài! - Đôi mắt Chu Thi Thi trợn tròn.

- Tôi yêu cô ấy từ cái nhìn đầu tiên. Có vấn đề gì không, cô Chu? - Giọng hắn băng giá.

Chu Thi Thi trừng mắt nhìn hắn, không chịu tin vào sự thật. Bất chợt, cô ta liếc tôi một cái - ánh mắt đầy phẫn uất và á/c ý.

- Phó tổng, có lẽ ngài không biết. Khương Mộng từng bị bỏ rơi ngay tại lễ đường! - Chu Thi Thi nói.

- Rồi sao? - Phó Tư Trình bình thản.

- Vậy cô ta chỉ là kẻ bị vứt bỏ! Là thứ đồ Tần Ngộ không thèm nhặt, ngài lại coi như bảo bối. Ngài thấy thích hợp sao?

- Rất thích hợp. - Phó Tư Trình đáp - Và Khương Mộng không phải đồ bỏ đi. Chỉ là có kẻ không nhận ra ánh sáng của cô ấy.

- Phó Tư Trình! - Chu Thi Thi gào thét - Ngài có biết bị hủy hôn trong đám cưới nghĩa là gì không?

Cô ta tiến sát lại, trông như sắp phát đi/ên:

- Nghĩa là nếu kịp làm đăng ký, cô ta đã là đàn bà hai đời! Ngài vẫn thấy ổn sao!

Lần này Phó Tư Trình không đáp ngay. Hắn khẽ cười khẩy, quay sang nhìn tôi. Ánh mắt hắn ánh lên thứ tình cảm khó hiểu.

Đôi môi mỏng hé mở:

- Tôi yêu cô ấy. Dù thế nào đi nữa, tôi vẫn say đắm cô ấy.

43

- Không... không thể nào... - Chu Thi Thi lảo đảo lùi lại.

Tần Ngộ cũng gào lên:

- Phó Tư Trình, tôi tưởng ngài có con mắt tinh đời. Cô ta từng thề non hẹn biển với tôi, suýt nữa đã thành vợ tôi!

- Rồi sao? - Ánh mắt Phó Tư Trình vẫn đăm đăm dính ch/ặt vào tôi.

- Vậy cô ta là đồ dơ dáy, không xứng với ngài! - Tần Ngộ hét lên - Ngài nên nhớ, tôi đang livestream. Những lời ngài nói sẽ bị cả thế giới chứng kiến!

Phó Tư Trình mỉm cười, xoa đầu tôi:

- Tôi không coi đó là vết nhơ của cô ấy. Còn livestream của ngươi, tôi không quan tâm. Trong tình yêu không có xứng hay không. Nếu phải so đo, có lẽ tôi mới là kẻ không xứng với cô ấy.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm