Cá Koi Bên Bờ Biển

Chương 28

13/07/2025 04:57

Tôi bật cười cách tử tế, đột mắt tôi và Cẩn bất ngờ, chỉ gặp giây, rồi mỗi hoảng hốt nhìn chỗ khác. Sau đó, tôi hoàn toàn rõ.

Buổi sáng cổ rất yên tĩnh, hai bên phố dài những đèn đỏ liên tiếp, hội khá động.

Vì ra ngoài sớm, cả ba đều chưa kịp ăn vậy hàng mở sớm, mỗi bưng hoành thánh ngồi bàn ngoài trời gần ăn.

"Cố D/ao, ngôi bạn còn bao xa Tôi hỏi, hoành thánh nóng hổi, cả bừng tỉnh.

Cố nhìn điện thiếu tự nói: "Hình thị này..."

"Chủ quán, đến Chùa Long Liên đường gần nhất thế nào?" Cẩn lập quay sang hỏi hàng.

"Chùa Long Liên à, tiếp khoảng hai trăm mét nữa, thấy hàng quà lưu niệm đầy dây màu thì rẽ phải, đó thẳng mãi cho đến thấy cầu đ/á. Chỗ đó đây bị phong tỏa cầu, mở vài trước, cầu nhanh hơn Chủ quán là bác trung sáng sớm hàng thưa thớt, ông dựa lướt điện thoại buồn tiện chuyện với tôi.

"Xem dáng vẻ các cháu hẳn còn học nhỉ? sớm thế này, cầu học hành đấy à?"

"Ờ... Chúng cháu chỉ này, đến xem thử thôi, xem thử thôi." Bị hỏi thẳng vậy, ngại dám thừa nhận.

"Thế thì các cháu thông hoạt đấy, địa phương còn ít, ngược du ngoại tỉnh đến Chủ quán đặt điện thoại thú giới thiệu, "Nhưng ngôi rất linh, đặc biệt là cầu học hành, cầu nhân duyên. Con trai bạn tôi, bình thành tích thường, kỳ thi đại học đến đây quả trội đỗ trường đại học hàng đầu. Sau tốt nghiệp được tượng, đến đây tháng thoát ế, đã rồi."

"Thế, có quy tắc say sưa, vội hỏi thêm.

Tiếp theo, ấy và chủ quán hỏi đáp lại, chuyện vui vẻ, còn tôi và Cẩn cắm ăn. Mây tầng tan đi, nắng dần rực cả phố được bao phủ bởi lớp sáng nhạt, cành gạch xanh, gió sớm thổi cành rung nhẹ, thoang thoảng.

Sáng ra ngoài vội tóc tôi chỉ khô nửa, chân tóc còn ẩm, gió thổi vào, lỏi lỗ chân lông da thẳng n/ão.

Đang lo lắng cứ thế có bị đ/au bàn tay thọc tóc tôi.

Trong chớp mắt, tôi đờ ra.

Bàn tay đó tóc cũng khựng chút, đó rút về.

Tôi ngây nhìn hoa ngón tay Cẩn, hoa dường còn mang ẩm.

"Bị gió thổi rơi dính vào..." Anh đơn giản chỉ tôi tôi, nhíu mày nói: "Sao cậu..."

"Đi thôi!" đặt vẫy tay, "Chủ quán đến càng sớm càng linh!"

Chúng tôi tiếp tục đường chủ quán chỉ, lúc đường phố đông đúc hơn lúc nãy, nôn nóng thúc giục gấp, sợ bị đường cư/ớp công danh vậy.

Ở góc rẽ, quả hàng đầy dây màu, lao tới, nhưng bị Cẩn kéo lại.

"Sao thế anh?"

"Đợi lát." Cẩn xong, quay chui hàng, lúc ra ngoài, tay cầm hai đỏ, rằng đội lên tôi và mỗi chiếc.

"Anh làm thế!" phản "X/ấu đi."

Chu Cẩn nói: "Em sao? Khi thắp đội đỏ, ước hơn."

"Thật Có lẽ Cẩn vốn có phục, lời dối này, tay lên đã ngoan ngoãn hạ xuống.

"Này, đừng xem ấy bình nghiêm túc thế, hóa ra cũng m/ê t/ín lắm tai tôi cười khẽ.

Tôi tùy ý đáp vài câu, đưa tay sờ đầu, dày dặn, vòng tạo thành hàng rào ấm áp.

Chu Cẩn thản phía dẫn đường, du ngang ngoái nhìn.

Chàng trai sáng giá nhất đám đông, dù chỉ là lưng, cũng có hút mê hoặc người.

Từ cầu kia rừng ven hồ, công kiến trúc cuối cùng ra rừng cây.

Đứng ngoài cổng chùa, loang lổ, cỏ dại mọc um tùm, lư hương, trông đã bị gió sương bào mòn.

Thành mà nói, màu sắc và tấm biển đỉnh ghi ba chữ "Chùa Long Liên", ngang cổng chỉ tưởng đây là ngôi nhà kiểu cũ.

Bố cũng rất kỳ lạ, sáng mờ ảo, với lối sâu thẳm, có tiếng hồ đ/ứt quãng từ cuối đường vọng rõ là đang hay hát, với môi trường đổ nát xung quanh, m/a mị.

"Các cậu... có Tôi nhìn chằm chằm đen kịt, hỏi.

"Đến rồi thì tất nhiên." kiên định, chân chịu bước.

Sau lưng nổi lên trận gãi lưng, hình còn run lên.

"Cậu thấy, Tôi ngập ngừng, lảng, "Suốt đường thấy có kỳ lạ không?"

"Người đó sao." Cẩn nhếch cằm cửa, nhìn tôi sợ chuyện gì.

"Nhưng... nhưng mà..."

Đang nói, tiếng động hồ kỳ quái từ lối vọng ra.

Cố nắm ch/ặt tay tôi lùi lại: "Thôi thôi, ngoài cổng cũng nhau, tấm đến là được."

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm