Hợp đồng Phượng Hoàng

Chương 1

17/06/2025 12:34

Sư Tôn tình cờ đắc được trứng, bảo cùng mỗi người một.

Tiểu tranh lộng lẫy, đạm vô h/ồn.

Nào ngờ của nàng chỉ th/ai ch*t, nở Cửu Vĩ ngàn chưa xuất được tông môn cùng Thanh tôn sùng.

Nhưng hồ chỉ mê chất song tu thiên sinh của muội, thậm vì c/ứu nàng mà rút sạch huyết toàn thân ta.

Mở mắt lần nữa, sinh về ngày trứng.

Tiểu không chút do dự hồ trắng.

Ta cười.

Nàng không biết, hồ xưa nay vốn không biết đủ.

01

Sư Tôn từ mang về linh thú, triệu cùng tiểu đến điện đường.

Hai tia rực đạm vô h/ồn.

Chưa kịp mở miệng, tiểu vàng nói: "Trứng hơn xin nhường tỷ."

Sư Tôn ngơ Vãn, ngươi quyết thế?"

Bởi từ nhỏ tiểu được cưng chiều, có vô số người theo đuổi, xưa nay vật phần nhất. Lần tầm thường.

Tiểu thêm: "Dù không thứ gì, vẫn có các huynh trưởng giúp tìm ki/ếm. Nhưng khác ta, nên hơn."

Sư Tôn lòng gật đầu: Vãn trưởng rồi."

Ta mỉm cười.

Nếu không có ức tiền kiếp, hẳn tạ ả nghĩ ta.

02

Ta biết vì tiểu dị thường.

Kiếp nàng ngay quang, với ta: "Sợ hao tổn gia tài, nhận vậy."

Nhưng dùng hết thiên tài bảo, ngày nhạt, cuối cùng th/ai ch*t.

Nàng ước với linh non nớt. Trong cảnh, linh phản chủ suýt khiến nàng mất mạng.

Còn nở Cửu Vĩ ngàn hiếm thấy. sinh theo ta, Thanh tôn làm thượng tân. Tông môn dồn hết tài nguyên ta.

Đương thời, qua cả nàng kẻ được nâng trứng. Nàng gh/en tức khiêu khích, bị Sư Tôn quở Ngay cả các huynh trưởng bảo nàng đừng ngược.

Nhưng chỉ biết: tính d/âm tà, mê hoặc tâm. Khi cự tuyệt dụ hoặc song hắn mắt tới tiểu chất song tu.

Thậm cùng nàng rơi M/a Quật, hắn rút sạch huyết c/ứu nàng bởi vốn tiên đan hình, huyết dịch có giải đ/ộc tăng công.

Trước thở, tiểu nũng nịu trong lòng hồ trắng, đắc ý nói: "Sư xem, hồ vốn chỉ thích cư/ớp đoạt hắn bấy lâu."

03

Tiểu tưởng hồ yêu nàng, nên vừa sinh hồ.

Nhìn bóng đắc thắng của nàng, cúi đầu nén cười.

Không chế, không biết tiểu có đủ thỏa mãn d/ục v/ọng vô của hồ trắng?

Ta mang về phủ, đặt lên bàn đ/á. rực rỡ khiến khó hình dung úa tàn sau này.

Ki/ếm Tông vốn bảo bối của tiểu do các huynh trưởng tặng. không có mạch, không thiên tài bảo.

Trong phủ, thứ quý giá chính bản thân ta.

Ta nhỏ giọt m/áu lên trứng. gợn sóng, nhạt dần. Đúng đồn đại.

Không kỳ vọng nhiều, lên tới tàng các.

Kiếp trước tới nơi này. Lần có kinh nghiệm, xem sách dưỡng dễ dàng hơn.

Sách chép: phần khai linh trí, càng rực thì linh trí càng cao. trong tay thông hiểu ngoại chỉ chờ phá vỏ.

Vậy điều yếu là...

Giữ vẻ.

Ta chợt hiểu.

Từ đó, dùng đủ cách làm vui, phát hiện thích nghe kể chuyện.

Ta an lòng.

Chuyện kể khiến đệ tử nhỏ khóc thét. Chất chứa hứng mấy chục kể mãi không thời gian trôi.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm