Khóa Duyên

Chương 6

15/06/2025 04:23

Lộc thực quá coi trọng tôi! những khiến liên tưởng mơ hồ vậy, cả những việc sinh hoạt thường ngày muốn với ai.

7

Thể chất tốt, mức hơi quá đáng.

"Hôm nay có thể viện rồi." kiểm tra sau khi định đưa kết luận vậy.

Nhưng nhập viện Cứ thể huyết nặng đêm đó phải bác bên cạnh c/ắt thừa.

Lộc thu dọn đạc quay hỏi cửa: "Sao? Lưu luyến à?"

Làm gì có đó! vội vàng bước theo.

Mấy ngày nay đêm về ký xá, ngày viện. Mệt nhoài phát hiện dường thân.

Suốt thời gian dài vậy, ngoài vài giáo viên có ai đến. Đây lý do viện khi viện.

Hôm đó giảng viên chủ vỗ vai tôi, với giọng đầy tâm huyết: "Em cố chăm sóc giáo sư nhé."

Lúc đó hai tay bện ch/ặt bánh quẩy, nhưng nên lời chối.

May mà tuần.

Tôi theo sau lưng nhìn thấy cổng cảm giác thắng lợi trước mắt. chướng ngại giữa và thắng lợi bước, quay nhìn tôi. vội đầu nhìn đống cỏ bên đường.

"Tôi với các giáo viên rồi, cần bổ riêng tiết tuần em." Giọng dễ vang lên phía trước.

Tuyệt quá! Hiếm hoi được tin muốn miệng ta.

Một tuần sao, tự đọc sách thêm chắc vẫn theo kịp.

"Những khóa đều biết, để trực tiếp bồi sẽ thuận hơn." quay trường.

Đây ý gì? Bồi thế nào? Thuận nào? đầu óc rối bời, nhanh chóng quay về ký xá. thấy chiếc mọi hỗn lo/ạn đầu lập tan biến.

Thôi, nằm thực sự quá mệt rồi.

Tôi tiếng gõ cửa đ/á/nh thức. Tỉnh dậy tối, hóa ngủ cả buổi chiều.

Mở cửa, Phùng thò đầu khiến hai bước.

"Lớp phó tập, em thực sự về rồi à! thầy quay nên chắc chị về." Phùng bước vào.

Tôi thấy tự ngồi xuống ghế mình.

Đầu óc đang chạy đua tìm cách tống vị khách mời đi, nhưng rõ ràng ý định tôi.

"Lớp phó, em thấy chị mình chắc buồn lắm. xin quản lý ký chuyển lên cùng chị. Lần trước em thấy đây còn trống. vui... Ôi..."

Lúc đáng lẽ nên gi/ận, nhưng giằng x/é, cố nên lời.

Hu hu, à Dạng, tính cách cậu sớm muộn hại ch*t cậu mất thôi.

Dù Phùng có vô tâm mấy đôi lông nhíu ch/ặt tôi. tiến gần nắm lấy tay tôi.

Tôi theo phản xạ gi/ật tay lại, bước giữ khoảng cách an toàn.

"Lớp phó, hồi phân em có hai người. Bạn cùng duy nhất em sao bỏ này." Phùng chớp chớp đôi mắt, "Em sợ chị em nhờ đi mà."

Hóa lần đầu lên đây nhiệt vậy.

Nhưng được!

Nhìn chú thỏ trắng dễ trên bộ ngủ lí nhí: nhưng..." chú thỏ dễ sắp nơi.

Đường à Dạng, sao cậu sợ giao tiếp mềm thế!

Tối đó Phùng lên ở.

Xem kiếp nạn tuổi 21 thực nhỏ.

8

【Thầy giáo em thế nào rồi?】

Tin nhắn hiện lên màn hình.

Tôi chợt nhớ mấy trước sợ Q liên lạc được nên nhắn Yến.

Nhưng nay lên mạng phát hiện mấy ngày online.

【Ừ, khỏe rồi.】Tôi gõ phím nhàng.

Gửi tiếp tục đ/á/nh câu chất chứa lâu lòng:

【Em nghi địch ám sát.】

sợ giao tiếp thật, nhưng những con dưa. Một miếng dưa gây cấn thế có thể chia sẻ với Q.

Trước đây tám nhảm với ấy, mỗi lần trả lời "ừm" hoặc Điều khiến muốn trút bầu tâm sự hài lòng, nếu đáp biết gì sẽ ngượng.

Nhưng nay rõ ràng rồi.

Trước tin gi/ật gân cuối cùng Q thoát khỏi định luật chân hương giới dưa.

【?】

Nhìn tin nhắn trả dấu hỏi cảm được khát khao biết mãnh điều khơi dậy ham muốn chia sẻ lớn tôi.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm